Thứ Ba, tháng 9 23

HÌNH ẢNH


Thư giãn bên biển

Chung nhau một tảng đá, ôm kẻo ngã
Anh Khánh đang mơ về nơi xa lắm
Alo, anh đang bận ...ngắm áo hồng
Tập làm đạo diễn quay phim

Hoa trần tập bắn súng , Bảy ngắm điểm bắn cười thả ga

Ba bông hoa rừng

Thứ Bảy, tháng 9 20

SINH NHẬT HOA TRẦN



Sinh cuối mùa thu
Tình như sương mù
Lòng đầy lá rụng
Hát lời mù u


Sáng ni 20/9 có một loài hoa – không phải hoa hồng đầy gai nhọn, chẳng phải dạ lý hương nồng nàn về đêm, không là trinh nữ e ấp sương mai, không là hoa nào có tên trong danh bạ các loài hoa . Đơn giản : HOA TRẦN .Cách đây 59 năm dương gian đón chào một loài hoa mang tên như thế . Hôm nay nàng đang cười rất tươi trong vòng tay bè bạn.
Chẳng có cuộc vui nào, hay tiệc mừng sinh nhật nào huy hoàng tráng lệ và đầy ắp tình cảm thân thương của bạn bè như bữa tiệc của chúng tôi sáng nay

Nào bánh, nào hạt dưa, nào cốc dầm chua ngọt cay, nào táo, nào lòn bon, nào mận, nào bún mắm, nào cà phê, nào nước đủ các loại…Trên hết cả là tiếng cười . Cười ha ha, cười khà khà, cười he he, cười hức hức, cười hi hi, cười hì hì , cười hí hí và những nụ cười mím chi của Rùa vàng, hot girt Lựu. Cái nắng cuối tháng chín vẫn còn nồng , nắng rơi trên mặt chị Bê Hoa cho thêm hồng đôi má , màu áo xanh chị Trinh trẻ trung bên hàng cây chiều tím đã  chưa kịp trổ bông vì sợ màu tím làm buồn không gian bừng nắng sáng nay.
Anh Long thường ngày nghiêm nghị là thế hôm nay cười hở 10 cái răng, anh Trung phát biểu cảm tưởng thật cảm động. Anh Hiệp với biệt hiệu 6o năm cuộc đời hăng hái mua nước, kẹo su cho chị em nhai cho thơm miệng, anh Phong nhiếp ảnh gia tay không rời máy ảnh chạy tới chạy lui ghi hình, nhạc sĩ anh Khoa hôm nay có vẻ lặng lẽ Sapa, Anh Quang với cái ipad chụp quá trời hình ảnh . Hai anh tân binh Kính – Thu mới gia nhập nhóm còn thẹn thùng ngồi bên nhau ít tham gia câu chuyện. Anh Hùng ủy viên thường trực đến từ sáng sớm lo bàn ghế, quạt điện cắm sẵn sàng, anh Tân bận chuyện chi vừa thổi xong kèn acmonica biến mất tăm, anh Thành lấy lý do nhà xa đến muộn ơi là muộn.
Anh Khánh hóm hỉnh đòi 2 anh tân binh phải có bữa ra mắt vậy là cả nhóm chủ nhật tới được miễn phí bánh mì cà phê. Anh Lân đã qua rằm tháng 8 Trung Thu nên im hơi lặng tiếng, vợ chồng anh Viết như sam luôn tay trong tay có mặt mọi lúc mọi nơi, Anh Viết Dũng nhân vật quan trọng nên chi không ngồi yên chỗ nào, được các bạn gửi gắm thay mặt nói lời chúc mừng Hoa. Thu Bảy Phan sáng ni có cuộc họp vậy mà vẫn  đem bánh, tranh thủ về sớm đến góp vui . Thạch luôn là người gương mẫu đến sớm với túi trái cây. Rùa vàng vẫn như mọi hôm chậm mà chắc, em Kim Hường với váy hoa xinh như mộng , ca sĩ Lựu váy ôm màu xám tro kính đen ngầu ghê ghê là cùng VP đem lẵng hoa hồng son môi – quà của nhóm nhà lá mừng Lò Xo 59 tuổi . Cuối cùng là nhân vật chính HOA TRẦN, cây nhà lá vườn mời các bạn bánh mì cà phê . Người đến muộn nhất anh Phước, sui gia với chủ quán, theo lời gợi ý hết sức dịu dàng của cô giáo Bảy nên chi anh Phước chiêu đãi món bún mắm thịt quay.

Tiệc tan 10g . Mọi người chia tay hẹn gặp nhau sáng mai cả nhóm lại tiếp tục cuộc vui với không gian núi Sơn Trà thơ mộng .
Cuộc sống có là bao còn gặp nhau ngày nào là vui ngày ấy. Các bạn ơi hãy cố xiết chặt tay nhau nhé
                         
                            Ghi nhanh sáng chủ nhật 20/9/2014
                                                    HV
     

Thứ Năm, tháng 9 18

CÂU CHUYỆN VỀ BỐN NGỌN NẾN


Trong phòng tối, có 4 ngọn nến đang cháy. Xung quanh thật yên tĩnh,
Ngọn nến thứ nhất nói:
TÔI LÀ HIỆN THÂN CỦA HÒA BÌNH
Cuộc đời sẽ như thế nào nếu không có tôi
Tôi thực sự quan trọng cho mọi người

Ngọn nến thứ hai lên tiếng:
CÒN TÔI LÀ HIỆN THÂN CỦA LÒNG TRUNG THÀNH
Hơn tất cả, mọi người đều phải cần đến tôi
Đến lượt mình, ngọn nến thứ ba
TÔI LÀ HIỆN THÂN CỦA TÌNH YÊU
Tôi mới thực sự quan trọng.
Hãy thử xem cuộc sống sẽ như thế nào nếu như thiếu đi tình yêu
Đột nhiên,
Cánh cửa chợt mở tung, một cậu bé chạy vào phòng. Một cơn gió ùa vào làm tắt cả ba ngọn nến.
”Tại sao cả ba ngọn nến lại tắt” Cậu bé sửng sốt
Cậu bé òa lên khóc
Lúc này ngọn nến thứ tư mới lên tiếng:
Đừng lo lắng cậu bé. Khi tôi vẫn còn cháy thì vẫn có thể thắp sáng lại cả ba ngọn nến kia. Bởi vì
TÔI CHÍNH LÀ NIỀM HY VỌNG
Lau những giọt nước mắt còn đọng lại, cậu bé lần lượt thắp sáng lại những ngọn nến vừa tắt
Ngọn lửa của HY VỌNG sẽ luôn đi cùng các bạn theo suốt cuộc đời
… Khi giữ được HY VỌNG chúng ta có thể thắp sắng lại ngọn lửa của hòa bình, lòng trung thành và tình yêu !!
ST

Thứ Tư, tháng 9 17

TÌNH LÀ TÌNH...TIN YÊU

Lòng người ta là giấy, chứ không phải vàng đá

Là giấy nhưng sao người ta cứ nghĩ là vàng để đem đi thử lửa? Đến lúc cháy mất rồi lại thất vọng lòng dạ bạc đen? Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy, nên cái cần và nên làm là chúng ta phải nâng niu, giữ gìn cho nhau để tránh khỏi nắng mưa của cuộc đời?
 
Tôi muốn được kể một câu chuyện:
 
Chuyện xưa kể rằng, có một đạo sĩ nổi tiếng thần thông, trong một lần ngao du sơn thuỷ, thấy một phụ nữ đang quỳ bên một ngôi mộ mới, vừa khóc vừa quạt. Lấy làm lạ, đạo sĩ đến hỏi sự tình. Mới hay rằng, người dưới mộ là người chồng vừa khuất của thiếu phụ.
Ngán thay, trước khi chết có trăn trối lại rằng đến khi mộ khô thì người vợ trẻ hãy tái giá. Người thiếu phụ vì thế mới ở đây, quạt cho mộ nhanh khô. Người đạo sĩ động lòng, mới hoá phép giúp cho thiếu phụ, ngôi mộ thoắt cái đã khô như những ngôi mộ cũ. Người thiếu phụ vui vẻ cảm ơn đạo sĩ để về nhà, nơi người tình mới của mình mong đợi.
Người đạo sĩ về nhà, đem chuyện kể với vợ của mình. Vợ của đạo sĩ chê cười người đàn bà kia thật bạc tình. Được một thời gian, bỗng dưng người đạo sĩ mắc phải bạo bệnh, liệt giường và tạ thế. Trước khi nhắm mắt mới trăn trối lại rằng hãy giữ quan tài đủ bảy bảy bốn chín ngày rồi hãy an táng. Người vợ khóc vâng lời.

Một ngày kia, có một người xưng là học trò đến xin ở lại chịu tang người đạo sĩ. Dung mạo người học trò thật khôi ngô tuấn tú. Thế rồi, chỉ ba ngày sau, người vợ đạo sĩ đã ăn nằm với người học trò.
Được bảy ngày sau, người học trò lăn ra ốm. Bệnh ngày một nặng. Mới nói với người vợ đạo sĩ rằng, ta mắc phải bạo bệnh, chỉ có ăn óc người mới khỏi được. Người vợ liền lấy vồ, bật nắp quan tài định đập vỡ đầu xác chết để lấy óc cho nhân tình ăn.
Nào ngờ, vừa bật nắp quan tài thì vị đạo sĩ tỉnh lại. Người thiếu phụ quay lại thì chàng trai trẻ đã biến mất tự khi nào. Mới hay, đó là do phép thuật phân thân của người đạo sĩ cao tay. Người vợ xấu hổ quá, mới tự tử mà chết.
Người đạo sĩ đó là Trang Chu (còn gọi là Trang Tử), cũng là một hiền triết của phương Đông chúng ta. Câu chuyện đó, câu chuyện “vợ thầy Trang Chu” lưu truyền gần hai nghìn năm để chê cười cái gọi là “lòng dạ đàn bà”.
Ngày nay, lại có chuyện anh nọ sau khi “hoàn thành kế hoạch” (hai con), mới giấu vợ đi tìm bác sĩ để ''đình chiến'' . Người vợ thì lại muốn sinh thêm con cho vui cửa vui nhà nên “tích cực cố gắng” mà mãi không thấy “kết quả”. Người chồng vẫn giấu vợ, thậm chí bởi vì cái khoản đình sản kia không ảnh hưởng đến khả năng đàn ông của anh, nên anh lại còn làm ra vẻ hăng hái “phụ giúp” vợ mình.
Thế rồi, một hôm người vợ vui vẻ thông báo những “nỗ lực cố gắng” của hai vợ chồng đã có “kết quả tốt đẹp”, cô đã có thai ba tháng. Choáng váng, nhưng người chồng giấu đi để đi “kiểm định lại”. Kết quả biểu đồ của anh là 0%. Cuộc tiểu phẫu đình sản đã thành công tốt đẹp.
Ấy, cái câu chuyện thời nay cũng đang nói đến cái lòng dạ con người…
Lại có người lấy email giả, để chính mình chat và “thử lòng” người chồng mà mình hết mực thương yêu. Để đến khi anh ta trở nên lạnh nhạt tình cảm vì cho rằng người vợ thiếu tin tưởng tình yêu của mình. Rồi lấy bạn gái của mình để thử chồng, và rước đau khổ vào mình khi người chồng chẳng “trước sau như một”.
Còn bao nhiêu câu chuyện trớ trêu nữa mới đủ để chúng ta hiểu rằng, lòng người ta là giấy, chứ nào đâu phải vàng đá… Vì là giấy, nên sao ta cứ nghĩ là vàng để đem đi thử lửa? Đến lúc cháy mất rồi lại thất vọng lòng dạ bạc đen?
Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy, nên cái cần và nên làm là chúng ta phải nâng niu, giữ gìn cho nhau để tránh khỏi nắng mưa của cuộc đời?
Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy nên đẹp xấu là do ta vẽ nên, tốt lành là do ta viết nên, mà thù hận cũng là ta đặt bút. Sao ta không viết lời hay, vẽ lấy bức tranh yên bình để xây dựng, gìn giữ cái hạnh phúc mong manh của gia đình?
Tôi chẳng cho cách làm của thầy Trang Chu là hay, tôi chẳng cho người đảng viên kia là không có lỗi. Tôi cũng chẳng ủng hộ việc thử lòng của các chị thời nay với email và các phương tiện khác. Thời gian thì trôi đi, nhưng lòng người thì vẫn vậy thôi, vẫn là giấy. Mà đá cũng mòn, vàng cũng phai, huống hồ là giấy…
Người ta, cùng là một người, sao có lúc nhân từ đáng yêu, lại có lúc cay nghiệt thế? Ấy bởi ai cũng có hai mặt tốt xấu trắng đen lẫn lộn.
Là những người thề non hẹn biển với nhau, cam kết gắn bó với nhau để xây dựng tổ ấm của mình, tôi thiết nghĩ việc nên làm là mang cái mặt tốt ra để đối đãi với nhau. Lấy mặt trắng mà đối đãi với nhau (phu phụ tương kính như tân – vợ chồng kính nhau như khi còn mới). Đó mới là cái kế vạn toàn. Chứ nếu cứ mang cái mặt trái để đối đãi với nhau, mang cái xấu để dành cho nhau, như thế thì đồng sàng mà dị mộng, người hiền lành mà đối xử với nhau như trộm cướp. Cái đó gần với sự tan vỡ lắm.
Ai ơi, nếu còn thương nhau, chớ có thử lòng nhau. Và hãy hiểu, lòng con người là giấy. Ai không động lòng trước một cử chỉ ân cần? Ai vô cảm bởi một lời khen? Ai vắng nhau lâu ngày mà không hề ham muốn? Chẳng phải lòng mình cũng vậy ư?
Vậy nên, nâng niu bao nhiêu vẫn chưa đủMột chút nghi kỵ đã là thừa.
ST

Thứ Hai, tháng 9 15

HÌNH ẢNH


Đêm 16 trăng tròn ngắm trăng trên biển

Hoa vàng trước sân nhà mình


Góc nhỏ nhà Thương
Bên đường

Kim Dung và HV

Thứ Hai, tháng 9 8

VẺ ĐẸP CỦA TOÁN HỌC



Hãy chiêm ngưỡng vẻ đẹp của toán học
1 x 8 + 1 = 9
12 x 8 + 2 = 98
123 x 8 + 3 = 987
1234 x 8 + 4 = 9876
12345 x 8 + 5 = 98765
123456 x 8 + 6 = 987654
1234567 x 8 + 7 = 9876543
12345678 x 8 + 8 = 98765432
123456789 x 8 + 9 = 987654321
1 x 9 + 2 = 11
12 x 9 + 3 = 111
123 x 9 + 4 = 1111
1234 x 9 + 5 = 11111
12345 x 9 + 6 = 111111
123456 x 9 + 7 = 1111111
1234567 x 9 + 8 = 11111111
12345678 x 9 + 9 = 111111111
123456789 x 9 +10= 1111111111
9 x 9 + 7 = 88
98 x 9 + 6 = 888
987 x 9 + 5 = 8888
9876 x 9 + 4 = 88888
98765 x 9 + 3 = 888888
987654 x 9 + 2 = 8888888
9876543 x 9 + 1 = 88888888
98765432 x 9 + 0 = 888888888
Tuyệt vời, phải không?
Và hãy nhìn những phép toán này:
1 x 1 = 1
11 x 11 = 121
111 x 111 = 12321
1111 x 11 11 = 1 234321
11111 x 11111 = 123454321
111111 x 111111 = 12345654321
1111111 x 1111111 = 1234567654321
11111111 x 11111111 = 123456787654321
111111111 x 111111111=12345678987654321
Bây giờ, hãy nhìn điều này…
100%
Làm thế nào đạt được 100%?
Điều gì tương đương 100% trong cuộc sống?
Một công thức toán nhỏ có thể giúp bạn trả lời những câu hỏi đó.
Nếu
A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z
Được đặt tên theo số thứ tự
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26.
Thì:
Hãy xem:
H-A-R-D-W-O-R- K (Làm việc chăm chỉ)
8+1+18+4+23+15+18+11 = 98%
Và:
K-N-O-W-L-E-D-G-E (Kiến thức)
11+14+15+23+12+5+4+7+5 = 96%
Và:
A-T-T-I-T-U-D-E (Thái độ)
1+20+20+9+20+21+4+5 = 100%
KỲ DIỆU :
1= 1: (1-0)
2= 22: (12-1)
3= 333: (123-12)
4= 4444: (1234-123)
5= 55555: (12345-1234)
6= 666666: (123456-12345)
7= 7777777: (1234567-123456)
8= 88888888: (12345678-1234567)
9= 999999999: (123456789-12345678)

ST

Thứ Sáu, tháng 9 5

VUI CUỐI TUẦN

CON BÒ VÀ CỎ KHÔ 
Chỉ có hai người trong một toa, trên một chuyến tàu đêm : Một đàn ông và một đàn bà.
Họ còn phải đi rất xa nữa. Họ làm quen với nhau và nói chuyện phiếm. Và để giết thời gian, người đàn bà bắt đầu kể chuyện :
- “Một lần, nhà vua quyết định đi săn. Ông gọi người hầu thân cận vào, dặn phải trông coi công chúa cẩn thận và phải thực hiện mọi mong muốn của công chúa, nếu không sẽ bị chém đầu.
Đêm đến, công chúa gọi người hầu vào phòng ngủ. Người hầu bước vào phòng. Công chúa trần truồng trên giường nói :
- Ta đang rất lạnh !
Người hầu tìm thấy cái mền trong phòng đắp cho công chúa rồi bỏ đi.
7 Con gai 1Đêm hôm sau, cũng vẫn tình huống như hôm trước, chỉ khác là trong phòng không có cái mền nào. Người hầu liền giật cái rèm treo ở cửa sổ xuống, đắp cho công chúa và cũng bỏ đi.
Đêm thứ ba thì cái rèm không còn nữa và người hầu buộc phải cởi áo của mình đắp cho công chúa.
Nhà vua đi săn trở về. Ngài cho gọi cả công chúa và người hầu đến hỏi :
- Nào, người hầu của ta, ngươi hãy cho ta biết ngươi đã thực hiện các nghĩa vụ của ngươi ra sao ?
- Muôn tâu bệ hạ, thần đã thực hiện mọi mong muốn của công chúa rồi ạ.
- Thế còn con, con có thể nói gì, công chúa ?
- Hắn ta chẳng thực hiện một mong muốn nào của con cả !
- Thế thì, ngươi hãy chuẩn bị, sáng mai, ta sẽ cho đao phủ chặt đầu ngươi.
Người hầu trung thực tìm đến nhà thông thái, kể lại câu chuyện đó và mong ông giải thích cho tại sao công chúa lại nói vậy. Nhà thông thái chỉ tay vào đống cỏ khô và nói :
- Ngươi có thấy đống cỏ khô đó không ? Hãy đến đó và ăn đi !
- Vì sao ?
- Vì ngươi là con bò !”
9 Thit bo 1Kể đến đây, cả hai người trong toa tàu cùng cười phá lên vì người hầu ngu ngốc kia… Và đã đến lúc người phụ nữ phải xuống tàu… Người đàn ông giúp chị ta mang những cái túi và vali nặng ra khỏi tàu. Trước khi chia tay, người phụ nữ đưa cho người đàn ông một ít tiền.
Người đàn ông liền nói :
- Cô ơi, cô đùa sao. Đơn giản là tôi muốn giúp cô thôi mà !
- Không. Anh không hiểu ý tôi. Tiền này để anh mua…… cỏ khô !

ST

CƯỜI CUỐI TUẦN

Đúng là Tào Tháo 
Tào Tháo, Lưu Bị và Tôn Quyền họp Hội nghị G3. Vua nhà Hán chủ trì. Vua Hán cho các cung nữ cởi trần, bôi nhọ nồi vào vú, bắt múa đãi tướng. Cuối cùng, chọn 3 cô đẹp nhất cho ngồi cạnh 3 vị Tào, Lưu, Tôn. Bỗng đèn đuốc tắt hết. Hồi lâu đèn nến mới sáng lên. Thì thấy tay Tôn Quyền nhọ đen nhẻm, mũi Lưu Bị cũng bị đen. Vua Hán nghĩ bụng: Tôn Quyền khua khuắng cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy đất Ngô, Lưu Bị ngửi cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy Ba Thục, chỉ có Tào Tháo là trung thành với ta. Vua Hán bèn khen Tào trung nghĩa. Tào Tháo khoái quá, cười nhe răng. Răng và lưỡi đen thui.
  ST

Thứ Năm, tháng 9 4

Loạt ảnh về bản chất cuộc sống khiến bạn suy ngẫm

20 hình ảnh về cách con người đối xử với nhau, hay bản chất của thành công là những điều khiến chúng ta phải giật mình.

Người giơ tay về phía bạn chưa chắc đã thực lòng muốn cứu bạn.
Đôi khi cuộc sống có nhẹ nhàng thoải mái hay không là dựa vào việc bạn lựa chọn con đường như thế nào.
Những thiết bị công nghệ hiện đại do con người tạo ra sẽ hủy diệt môi trường sống của chính chúng ta.
Con người tự lừa dối, huyễn hoặc bản thân trước tai họa mình gây ra.
Sự chênh lệch giàu nghèo, bóc lột là vấn nạn thời nào cũng có.
Cuộc sống khốn khó của những người nghèo khổ.
Dù rừng là lá phổi xanh của Trái Đất nhưng điều đó cũng không ngăn cản được con người chặt phá để kiếm lợi.
Rừng xanh dần bị con người biến thành than củi.
Sự thờ ơ lan dần trong cộng đồngkhiến người ta không còn đức tin.
Kẻ ăn không hết người lần chẳng ra.
Người nghèo khổ phải quỳ gối phục tùng kẻ quyền quý và mạng sống lúc nào cũng bị đe dọa.
Thành công đôi khi bị đánh đổi bởi phút chốc chán nản.
Đến một ngày, cuộc sống của con người sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào công nghệ.
Có một ngày, bạn cảm thấy cuộc sống thật gian nan, nhưng như vậy thì thành quả gặt hái có thể sẽ rất to lớn.
Nắm trong tay nhiều tài nguyên đến đâu không quan trọng. Nếu bạn không biết cách sử dụng thì vĩnh viễn không bao giờ là đủ.
Phương hướng không đúng thì càng cố gắng càng gian nan.
Không cần bảo thủ quy tắc, dám sáng tạo mới có thể đánh bại đối thủ.
Phiền muộn, trầm cảm như cái bóng vô hình ngày càng lớn dần rồi bóp nghẹt con người.
Đến một ngày, con người sẽ chỉ còn sống với những thứ tự mình tạo ra.
Có những thứ không là gì với người này nhưng lại rất có giá trị với người khác.
Văn Hiến tổng hợp
SƯU TẦM từ Internet