Đêm qua không ngủ được,buồn nhớ mông lung,biết bao lần như thế nhưng mình vẫn luôn che giấu, lúc nào cũng cười vui, yêu đời,lạc quan vì mình luôn như thế, vậy mà không hiểu sao đêm qua gió làm mình không thể nào chịu nỗi. Giận người,giận mình,giận lây cả gió . Lòng tràn ngập nỗi buồn mail cho Hoa, bạn đã làm ngay bài thơ GIÓ tặng mình. Mình muốn gửi vào đây như một thông điệp cho ai đã gây nên GIÓ . Cám ơn H thật nhiều đã chia xẻ cùng mình .
GIÓ.
Những lát cắt đời
chia nhỏ hồn tôi.
Góc này thương vay,nửa kia
khóc muộn.
Chiều nay,gió thổi về từ
muôn hướng.
Cuốn nỗi niềm riêng ,bay vút
tận trời.
Tôi nghiêng đời tôi,chiếc bóng nhỏ nhoi.
Buộc phải nghiêng bởi gió đời thổi mãi.
Những ngọn gió từ trùng xa,
khắc khoải.
Thổi ngang đời,cho hồn mãi
phiêu linh
Bóng ngả dưới chân,chiếc bóng
lặng thinh
Tôi biết trong tôi, một
mùa bão nổi.
Ngọn gió vô tri,biết đâu nguồn
cội!
Gió bay,gió bay - rất đỗi vô tình.
HOA TRẦN
H ơi! tối ni trời gió thật nhiều lòng buồn quá H ơi sao lòng mình lúc nào cũng đầy gió, những cơn gió xoáy làm
tim chẳng bình an. Mình biết cuộc sống chẳng dễ dàng
gì, cả một thời thanh xuân lo chuyện cơm áo gạo tiền,nuôi
dạy con cái đến lúc về chiều ngoảnh nhìn lại mọi thứ đã trôi, có bấu víu gì cũng mây bay. Mình vẫn biết hạnh phúc
ở quanh ta,biết chấp nhận là biết hạnh phúc . Nếu giản đơn như thế ta là người hạnh phúc nhất trần gian .Ừ thì hạnh phúc, hai từ hạnh phúc ngập đầy nước mắt .
Những buổi sáng một mình đạp xe ra biển ngụp lặn với sóng, thì
thầm cùng sóng, quanh ta biết bao người sao ta không thể nói lời nào?
Thôi ta không làm mi mệt óc vì những điều lẩn thẩn của ta,chỉ
tại hôm nay trời đầy gió, chia xẻ cùng mi ít dòng lòng ta thấy bớt trĩu nặng
rồi . Ngủ ngon nhé bạn thân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét