Thứ Hai, tháng 10 28

 
  
 
Có một người đàn ông thường chơi piano trong quán bar của thị trấn. Anh ta chơi piano rất hay, và nhiều người đến quán bar này cũng chỉ để nghe anh ta chơi piano. Quán bar cứ đông khách nườm nượp cũng là vì vậy.
Thế mà một buổi tối nọ, một ông khách quen lại không muốn nghe anh ta chơi đàn nữa. Ông ta cứ đòi người chơi piano phải hát.
- Tôi không biết hát! - Người đàn piano lắc đầu.
- Tôi chưa bao giờ hát ở những nơi đông người cả.
Nhưng ông khách cứ khăng khăng bảo người chủ quán bar:
- Tôi chán nghe piano rồi, tôi muốn nghe anh ta hát xem sao.
Những người khách khác trong quán cũng tò mò nên đồng loạt yêu cầu người chơi piano hát. Người chủ quán đành gọi với ra:
- Này anh bạn, anh đành phải hát thôi, các vị khách quý của chúng ta đã muốn thế mà! Nếu không là tôi trừ lương đấy!
Người chơi đàn miễn cưỡng hát một bài. Đây là lần đầu tiên anh ta hát trước mặt nhiều người đến vậy, và đó cũng là lần đầu tiên mọi người được nghe bài hát "Mona Lisa" hay đến vậy. Bởi đó chính là Nat King Cole - sau này là một nghệ sĩ piano và ca sĩ nhạc jazz nổi tiếng, đã bán được hơn 50 triệu đĩa và từng được tổng thống Kennedy mời đến biểu diễn.
Anh ta có tài nhưng anh ta không bao giờ khám phá ra điều đó, và anh ta đã có thể sống hết cuộc đời mình chỉ như một người đàn piano vô danh trong một quán bar vô danh. Nhưng chỉ vì một lần anh buộc phải hát mà anh ta đã trở thành một trong những nghệ sĩ nổi tiếng nhất trong lịch sử âm nhạc nước Mỹ.
Cả bạn cũng vậy, bạn cũng có thể có những kỹ năng hay khả năng. Bạn có thể cảm thấy "tài năng" của bạn chẳng có gì đặc biệt nhưng bản thân nó lại có thể đặc biệt hơn bạn nghĩ. Ngoài ra, bạn có thể chẳng có khả năng nào nếu bạn cứ "ngồi lên" bất kỳ tài năng nào mà bạn có.
Câu hỏi mà bạn nên đặt ra không phải là " Mình có khả năng gì có ích?", mà là : "Làm sao để mình sử dụng được mọi khả năng mình có?"
                           ST

Chủ Nhật, tháng 10 27

HÌNH ẢNH

Hai bạn thân Lựu + Hương

4 em gái xinh xinh cười mím chi ( Thạch - Việt - Lựu -  Hương )




Người đẹp bên hồ

Thứ Bảy, tháng 10 26

HÃY MĨM CƯỜI


.
 
 

CUỐI TUẦN THƯ GIÃN CÁC BẠN ƠI

Ông chồng thiệt thà
Ông lão gần 80 sắp về bên kia thế giới. Bà vợ dọn dẹp đồ đạc riêng của ông thấy có chiếc hộp sắt.
Mở ra, bà thấy có hai vỏ  lon bia Heineken đã được bóp dẹp và một bó bạc toàn tiền một đô, đếm được tất cả 750 đô la.
Bà hỏi thì ông thều thào thú nhận: "Mỗi lần anh ngoại tình với người đàn bà khác xong thì anh hối hận phải uống bia cho... quên, và anh giữ  lại cái lon làm chứng tích để tự... răn mình".
  
Bà già cảm động vô cùng -  Chỉ có 2 cái lon thôi trong suốt hơn 50 năm chung sống!  Bà âu yếm ôm hôn chồng thắm thiết và hỏi: "Vậy còn số tiền 750 đô la kia là tiền gì ??"
Ông chồng cố lấy hết hơi tàn nói: "Đó là số tiền anh bán lon nhôm ..." !!!
   
Lời Cầu Nguyện Của Người Đàn Bà
Lạy Chúa, xin ban cho con sự khôn ngoan, tình yêu thương và tính nhịn nhục.

Con cần sự khôn ngoan để hiểu được chàng.
Con cần tình yêu thương để tha thứ cho chàng.
Con cần tính nhịn nhục để chịu đựng được tính nết thất thường của chàng.
Con không dám xin thêm sức mạnh vì e rằng có ngày con sẽ đập chàng chết tươi.


       Bị Phạt Vì Chở 3 Người

Có 1 Cha Sở, mỗi ngày đều đi làm lễ tại các giáo điểm, đều đi ngang qua 1 ngã tư. Có 1 ông cảnh sát giao thông trực tại ngã tư này, ngày nào cũng thấy Cha đi ngang qua.

Một ngày nọ, tên cảnh sát có chuyện bực mình ở nhà, hắn cũng ra ngã tư trực, gặp Cha đi ngang qua, hắn thổi còi gọi Cha vào.
Vị Cha già nghĩ bụng: Mình tuân thủ luật lệ giao thông đàng hoàng sao cảnh sát lại thổi? Thôi mình đâu có gì phải sợ. 

Vị Cha già quay xe chạy vào.
Tên cảnh sát hỏi giấy tờ.
Thấy Cha mang theo đầy đủ, hắn lại hỏi: Tại sao lúc nào Cha cũng đi 1 mình?
Cha trả lời: Không, không bao giờ tôi đi 1 mình hết, luôn có Chúa và Đức Mẹ đi theo tôi.
Tên cảnh sát cười và nói: Vậy tôi phạt Cha vì tội dám chở 3...

      CHO BỐ THEO VỚI    




Gia đình nọ có bà mẹ chuyên áp đặt lên cậu con trai từ chuyện học hành tới tình cảm riêng tư. Một hôm giữa bữa ăn, cậu buông đũa đứng dậy:
- Con không thể chịu nổi mẹ nữa, con sẽ ra đi.
Ông bố thấy thế vội lớn tiếng:
Thằng kia....
- Bố đừng cản con
!

- Không. 
Cho tao theo với !!!

"Thét mét"
Gái nói chuyện với Trai: 
- Anh hút thuốc à? 
Trai: 
- Ờ 
- Ngày mấy gói? 
- 3 
- Gói nhiêu tiền? 
- 10$ 
- Thế anh hút bao lâu rồi 
- 15 năm 
- Vậy 1 gói là 10 đô, ngày 3 gói, vị chi 1 tháng anh hút hết 
900 đô, và 1 năm ngốn hết 10.800 đô đúng không? 
- Đúng! 
- Nếu 1 năm anh hút hết 10.800 đô, bỏ qua lạm phát, 15 năm 
qua anh anh hút tổng cộng 162.000 đô, 
đúng không? 
- Đúng! 
- Đồ điên! Anh có biết là nếu anh không hút thuốc, anh có thể gửi 
tiền vào ngân hàng, và sau 15 năm đó, anh có thể mua được 1 chiếc Ferrari không????? 
- Ờ! Thế cô có hút thuốc không? 
- Dĩ nhiên là không :> 
- Thế cái xe Ferrari của cô đâu?

CHUYỆN 2 BÀ SƠ


Có hai nữ tu sĩ, một trong số họ rất giỏi toán và được gọi là Sơ Toán (ST) còn người kia thì rất giỏi về Logic nên được gọi là Sơ Logic (SL). Một hôm, trời tối mà họ vẫn còn chưa về tới tu viện.

ST: Sơ có nhận thấy có một người đàn ông đã theo chúng ta suốt 38 phút và 30 giây không? Không biết hắn tính làm gì?

SL: Suy luận một cách logic thì hắn định hãm hại chúng ta.

ST: Trời ơi! Không! Với tốc độ này thì 15 phút nữa hắn sẽ đuổi kịp chúng ta. Làm thế nào bây giờ?

SL: Ðiều logic duy nhất là chúng ta phải đi nhanh lên.

ST: Không có kết quả rồi, Sơ ơi!

SL: Tất nhiên là không hiệu quả rồi. Vì theo lẽ logic thì tên đó cũng sẽ đi nhanh lên.

ST: Thế làm gì bây giờ? Với vận tốc như thế thì chỉ 1 phút nữa là hắn sẽ tóm được chúng ta.

SL: Cách logic nhất bây giờ là chúng ta hãy chia làm hai. Sơ đi đường kia, tôi đi đường này. Theo lẽ logic thì hắn sẽ không đuổi được cả hai người.

Họ chia ra làm hai ngã. Tên đàn ông quyết định đuổi theo Sơ Logic. Sơ Toán về đến tu viện và vô cùng lo lắng cho Sơ Logic. Một lát sau, Sơ Logic cũng về đến nơi.

ST: Sơ Logic! Cám ơn Chúa là Sơ đã về! Nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra đi!

SL: Theo suy luận logic, vì hắn không thể đuổi theo cả hai nên hắn theo tôi.

ST: Ðúng, đúng! Nhưng sau đó chuyện gì xảy ra?

SL: Chỉ một điều có logic diễn ra. Ðó là tôi chạy thục mạng và hắn cũng chạy thục mạng.

ST: Và?

SL: Hắn đuổi kịp tôi, đó là khả năng logic nhất.

ST: Thế sơ đã làm gì?

SL: Tôi đã hành động lôgíc nhất. Tôi vén váy lên.

ST: Ôi trời, Sơ ơi! Thế hắn làm gì?

SL: Hắn cũng thực hiện một hành động lôgíc nhất. Hắn tụt quần xuống.

ST: Lạy chúa! Chuyện gì xảy ra sau đó?

SL: Logic quá còn gì nữa Sơ? Một bà sơ với cái váy vén lên chắc chắn chạy nhanh hơn một thằng đàn ông với cái quần đang tụt xuống...

ST

BA ĐIỀU CÓ GIÁ TRỊ TRONG CUỘC SỐNG

1/- Ba điều trong đời bạn khi đã đi qua không bao giờ lấy lại được:
- Thời gian
- Lời nói
- Cơ hội
2/- Ba điều trong đời bạn không được đánh mất:
- Sự thanh thản
- Hy vọng
- Lòng trung thực
3/- Ba thứ có giá trị nhất trên đời:
- Tình yêu
- Lòng tự tin
- Bạn bè
4/-Ba thứ trong đời không bao giờ bền vững được:
- Giấc mơ
- Thành công
- Tài sản
5/-Ba điều làm nên giá trị một con người:
- Siêng năng
- Chân thành
- Thành đạt
6/-Ba điều làm hỏng một con người:
- Rượu
- Lòng tự cao
- Sự giận dữ
CHÚC CÁC BẠN CÓ SỰ LỰA CHỌN TỐT ĐỂ VẬN DỤNG 3 ĐIỀU GIÁ TRỊ CHO CUỘC SỐNG 1 CÁCH THÀNH CÔNG!
ST

FAMILY

“Gia đình là gì?” 

Người Mỹ đã dùng danh từ FAMILY trong khi người Việt chúng ta gọi là GIA ĐÌNH. Mời bạn đọc một mẫu chuyện dưới đây để tìm hiểu giá trị của Family như thế nào nhé. FAMILY là gì?
Tôi va phải một người lạ trên phố khi người này đi qua. “Ồ xin lỗi”, tôi nói.
Người kia trả lời: “Cũng xin thứ lỗi cho tôi, tôi đã không nhìn cô”. Chúng tôi rất lịch sự với nhau.
Nhưng ở nhà thì mọi chuyện lại khác. Tối nọ, lúc tôi đang nấu bếp thì cậu con trai đến đứng sau lưng. Tôi quay người và đụng vào thằng bé làm nó ngã chúi xuống sàn nhà.”Tránh ra chỗ khác”- tôi cau mày nói. Con trai tôi bước đi, trái tim bé nhỏ của nó vỡ tan. Tôi đã không nhận ra là mình đã quá nóng nảy
Khi đã lên giường, tôi nghe một giọng nói thì thầm: “Khi đối xử với người lạ con rất lịch sự, nhưng với con mình con đã không làm như vậy. Hãy đến tìm trên sàn nhà bếp, có những bông hoa đang nằm ở cửa. Đó là những bông hoa mà con trai con đã mang đến cho con. Tự nó hái lấy những bông hoa này: nào hoa hồng, màu vàng và cả màu xanh. Nó đã yên lặng đứng đó để mang lại cho con điều ngạc nhiên, còn con thì không bao giờ thấy những giọt nước mắt đã chảy đẫm lên trái tim bé nhỏ của nó”.
Lúc này thì tôi bật khóc. Tôi lặng lẽ đến bên giường con trai và quì xuống: “Dậy đi, con trai bé nhỏ, dậy đi. Có phải những bông hoa này con hái cho mẹ không?”. Thằng bé mỉm cười: “Con tìm thấy chúng ở trên cây kia. Con hái cho mẹ vì chúng đẹp như mẹ. Con biết là mẹ thích lắm, đặc biệt là bông hoa màu xanh”.
Thế bạn có biết từ family có nghĩa là gì không?
FAMILY = Father And Mother, I Love You
Bạn có cảm động không khi đọc xong mẫu chuyện nói trên? Chắc hẵn là phải có rồi. Tôi nghĩ thế! Mời bạn đọc thêm một câu chuyện có thật khá cảm động khác dưới đây:
Một người đàn ông, trong lúc đang chùi cho láng chiếc xe hơi của anh ta, đứa con trai 4 tuổi của anh ta nhặt một hòn đá và rạch vào bên hông xe.Trong cơn tức giận, anh ta chụp lấy tay đứa con trai và đánh vào tay nó nhiều lần mà không nhận ra rằng anh ta đang đánh bằng cái mỏ lết
Tại bệnh viện, đứa bé mất hết các ngón tay vì xương thịt dập nát. Khi đứa trẻ thấy bố nó… Với đôi mắt đau buồn, nó hỏi: “Bố ơi các ngón tay con đâu rồi?”. Anh ta rất đau lòng, không nói nên lời và trở lại bên xe, đá vào chiếc xe nhiều lần.
Suy sụp bởi hành động vô ý thức của mình…., ngồi trước chiếc xe hơi, anh ta nhìn vào vết xước trên hông xe….. thằng bé đã viết: “Con Yêu Bố, bố ơi!”. Ngày hôm sau, người đàn ông tự tử…
Giận dữ và yêu thương không có giới hạn, hãy chọn YÊU THƯƠNG để có một cuộc sống xinh tươi và đẹp đẽ. Đồ vật sinh ra là để SỬ DỤNG và con người sinh ra là để YÊU THƯƠNG…. Vấn nạn của thế giới hôm nay lại là…. Con người bị SỬ DỤNG còn đồ vật thì được YÊU THƯƠNG !!!


ST

Thứ Hai, tháng 10 14

HÌNH ẢNH

Gặp mặt bạn bè sáng chủ nhật tại quán cà phê Khung Cửa Hẹp
" VỊT" bên hồ hoa súng
LỰU & HV
" Còn gặp nhau thì hãy cứ cười"
Zô cà phê phê nào!

CÒN GẶP NHAU

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui 
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi, 
Lợi danh như bóng mây chìm nổi 
Chỉ có tình thương để lại đời http://vnthuquan.net/diendan/upfiles/22434/B6D5B20514474510908D53A080FDE7EE.jpg
 
Còn gặp nhau thì hãy cứ thương 
Tình người muôn thuở vẫn còn vương, 
Chắt chiu một chút tình thương ấy 
Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường.
  http://vnthuquan.net/diendan/upfiles/22434/D92A7C701E734410A2AE58B5E3FA766E.jpg
 
Còn gặp nhau thì hãy cứ chơi 
Bao nhiêu thú vị ở trên đời, 
Vui chơi trong ý tình cao nhã 
Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời.
 
 http://vnthuquan.net/diendan/upfiles/22434/59C4EB90EF6C42149B338A1B5F0AC5FF.jpg
 
Còn gặp nhau thì hãy cứ cười 
Cho tình thêm thắm, ý thêm tươi 
Cho hương thêm ngát, đời thêm vị 
Cho đẹp lòng tất cả mọi người.
 
 http://vnthuquan.net/diendan/upfiles/22434/6C3F31F13C0E45749B89EBB8B4781EC0.jpg
 
Còn gặp nhau thì hãy cứ chào 
Giữa miền đất rộng với trời cao, 
Vui câu nhân nghĩa, tròn sau trước 
Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau.
 
 http://vnthuquan.net/diendan/upfiles/22434/2B1232F0CCC24A61B447EAF77B2226C5.jpg
 
Còn gặp nhau thì hãy cứ say 
Say tình, say nghĩa bấy lâu nay 
Say thơ, say nhạc, say bè bạn 
Quên cả không gian lẫn tháng ngày.
 
 http://vnthuquan.net/diendan/upfiles/22434/9BFC11948B9B4D66A2AF882777B2B207.jpg
 
Còn gặp nhau thì hãy cứ đi 
Đi tìm chân lý - lẽ huyền vi 
An nhiên tự tại - lòng thanh thản 
Đời sống tâm linh thật diệu kỳ.
  
http://vnthuquan.net/diendan/upfiles/22434/9FB3292F15AD4269972435B3399F0951.jpg
 
Khi vui luôn có nhau trong tình tri kỷ. Lúc buồn cũng có nhau trong tình tương ái tương thân, nói với nhau những lời yêu thương dịu ngọt, cho nhau những nụ cười, những niềm vui, những ngọt bùi, để khi theo quy luật tự nhiên, luật vô thường, mọi vật đều có thể mất đi, thì “chỉ có Tình Thương để lại đời!”. ..

GS TS Trần Văn Khê
ST

Thứ Sáu, tháng 10 11

MƯA



 
_ Trời đang mưa đi đâu vậy P?
_ Đi tìm mưa
_ Mi có bị điên không hả ?
Tiếng cô bạn chìm trong cơn mưa,P bước lầm lũi trong cơn mưa nặng hạt buổi sớm mai, mưa quất vào mặt mát lạnh,trời tháng mười và những cơn mưa,P đi tìm lại cơn mưa của những ngày đã qua,vẫn là những hạt mưa trong suốt từ trên trời cao rơi xuống,những hạt thủy tinh tròn tròn lăn trên da thịt nó chẳng gợi lại cái cảm giác hạnh phúc như bốn mươi năm trước. Mưa nhạt nhòa con đường trước mặt,trên mặt đường nhựa lấp lánh những hạt mưa đan chéo thi nhau rơi tạo nên một khung cảnh ảm đạm,trời âm u đầy mây.  
 tumblr-mqslodFMoX1srt2mvo1-500-137601667
P bước đi vô định hết con đường này đến con đường khác,thèm khóc mà mắt ráo hoảnh,hình như đã lâu nước mắt là thứ xa xỉ nó bỏ P mà đi giống như cơn mưa . Dù bây giờ đây P đang tắm trong nước mưa, cả người đẫm mưa P vẫn không tìm ra cơn mưa của mùa cũ, mưa của cảm xúc tuổi đôi mươi cùng mối tình nồng đượm, mưa của nụ cười hồng trên môi, mưa long lanh ánh nhìn tha thiết,mưa ấm hai bàn tay trong nhau,mưa hồng đôi má,mưa cài trên tóc bao nụ hôn, mưa reo vui từng nốt nhạc dưới chân đi, mưa nhảy múa vũ điệu mê ly cuả tình yêu đôi lứa,mưa phập phồng nhịp tim đập rộn ràng lồng ngực,mưa hân hoan dưới chiếc dù hai mái đầu chụm lại, mưa khanh khách que kem mút chung tan chảy đầu lưỡi vị ngọt đôi môi và mưa của tháng ngày chờ mong dấu giày lấm lem bùn đất cùng vòng ôm siết chặt,mưa giận hờn nước mắt tràn mi…Giờ đi dưới cơn mưa P chẳng tìm đâu ra chút cảm xúc dù rất nhỏ, mưa chỉ làm V co ro lạnh cóng,mưa trong P đã mất thật rồi giống như nước mắt,nó vẫn ở trong hốc mắt nhưng chẳng thể nào trào ra. Nó lặn thật sâu trong tim P,hình như đã đông cứng,đã giá băng,nhiều lúc P muốn hét thật lớn hoặc lặng im thầm thì cầu nguyện hãy cho P được một lần nhìn thấy cơn mưa xưa,được cảm giọt nước mắt nóng ấm rơi trên gò má. Lời cầu xin theo gió bay đi…
        tumblr-mn3y23aHID1s9x5v4o1-500-137601667
Cuộc sống không dễ dàng gì,mỗi người sinh ra như một định phận,có lần đâu đó P đọc trên báo người ta phân tích thật hay: Rằng có hai loại phụ nữ, một loại ướt và một loại khô. Loại ướt lúc nào cũng nũng nịu, mè nheo,chẳng làm gì ra hồn,tâm trống rỗng,sống dựa dẫm,loại khô ngược lại mạnh mẽ,thông minh, hiểu biết, hoàn toàn tự lập. Thật oái ăm đàn ông đa phần yêu loại ướt, vì thế phụ nữ loại khô thường cô đơn. Cô đơn lâu dần thành bản tính,họ chui vào ốc đảo của mình,luôn là chỗ dựa cho mọi người,còn bản thân họ muốn dựa thì hãy tự dựa vào đôi vai của mình vậy. Trước mắt thiên hạ họ thật tuyệt vời vì chẳng bao giờ than van,việc gì cũng giải quyết nhanh gọn,miệng lúc nào cũng sẵn nụ cười tươi. Chỉ riêng họ họ mới hiểu họ yếu đuối như thế nào. Đã trời sinh nên phải chấp nhận thôi. Hình như P thuộc tuyp hai vì thế nỗi cô đơn thường trực,nó như là bạn đồng hành.
 Sáng nay mưa và biết bao cơn mưa đi qua trong đời P. P cảm nhận một điều cái P đi tìm chỉ là ảo tưởng, ảo tưởng nên lấp lánh hào quang,cái đã qua là cái vĩnh viễn, làm sao tìm cho được những thứ đã mất đi. Mưa nhẹ hạt dần,bầu trời vẫn xám xịt,bước chân dẫn P ra bờ sông,hàng ghế trống trơn mưa rơi trên mặt sông đẹp như bức tranh thủy mặc. Chọn một chiếc ghế P ngồi xuống,hai bàn tay lạnh ngắt P vuốt mặt cho những giọt mưa không làm mờ đôi mắt. Dòng sông sáng nay đẹp lạ lùng,nó cũng cô đơn như P không chiếc thuyền nào qua lại, mưa tạo những bong bóng trên mặt sông,cũng chỉ là những bong bóng ảo mà thôi,mưa rơi xuống,bong bóng nỗi lên và vỡ ngay tức thì,hàng trăm,hàng ngàn hay hàng triệu bong bóng li ti trên mặt sông sáng nay chạy ùa vào tim P lạnh buốt. P đưa hai bàn tay nhăn nheo co rúm vì lạnh ôm ngực, chẳng có chút hơi ấm nào. Cái lạnh làm P hắt xì hơi,một làn khói mỏng bay ra,ô hay trong lồng ngực của P vẫn nóng bỏng đấy thôi. P mĩm cười một mình sao mình mê muội thế. Ai chẳng có trái tim,ai chẳng có kỷ niệm,cơn mưa chỉ là cơn mưa chỉ có cảm giác là khác, vậy đó mà P đã mất công tìm kiếm một cơn- mưa- cảm- giác đã mất hút trùng khơi . P đứng dậy ra về. Mưa đã tạnh hẳn. Một ngày mới bắt đầu.
                                   11/1o/2013
                                                HV

Thứ Năm, tháng 10 10

Sống Hạnh Phúc, Chết Bình An

 

Xưa kia, khi còn ở trong nước, đi ngang qua một địa phương, có người tự hỏi tại sao có quá nhiều nhà thờ, khoảng vài cây số lại có một nhà thờ trong khi dân chúng nghèo khổ? Bây giờ thì chùa chiền cũng mọc lên rất nhiều, không kém gì các nhà thờ xưa kia, mà có vẻ đồ sộ hơn, còn dân chúng nghèo thì vẫn nghèo. Cớ sao các vị tu sĩ không nhớ lại là khi đi tu, trong tâm chỉ xin Đức Chúa cho được hằng ngày đủ dùng, Đức Phật cũng dạy con người phải biết tri túc để sống đời an vui hạnh phúc. Tri túc chi nhơn, tuy ngọa địa thượng, du vi an lạc. Nghĩa là: Người nào biết đủ, tuy nằm trên đất, cũng thấy yên vui.  Khi đủ sống rồi thì người tu phải làm gì để giúp đỡ người nghèo khổ, người cầu học chánh pháp, người muốn giác ngộ và giải thoát. Như thế mới thể hiện được lời dạy của các Đấng Tối Cao về lòng bác ái, tâm từ bi, thương người như thể thương thân.

Ngày xưa Đức Phật, đã từ bỏ ngôi báu, cung vàng điện ngọc, với một bát, một cà sa, đi từng nhà này qua nhà khác để khất thực: «Nhất bát thiên gia phạn. Cô thân vạn lý du» (Một bát ngàn nhà xin cơm. Đơn thân muôn dặm độc hành).
Đồng thời Ngài cũng bố thí pháp để cứu độ chúng sanh.
Đây chính là điểm quan trọng nhất mà các tu sĩ nhất định nên làm, phải làm.  
Hình ảnh Đức Phật đi khất thực như thế đã cho chúng ta bài pháp thâm thúy nơi thân giáo của Ngài.
Vài người chưa kịp hiểu ý nghĩa cao thượng về pháp khất thực đã vội có tư tưởng và lời nói không hay.

Mỗi tu sĩ Phật giáo, nếu có cái nhìn sâu sắc, thì chính mỗi vị là một ngôi chùa di động vì trong họ có đủ Tam bảo Phật, Pháp, Tăng. Phật chính là tâm sáng suốt. Pháp chính là tâm chân chánh. Tăng chính là tâm thanh tịnh. Ba tâm đó nói chung mọi người đều có - không phân biệt tôn giáo - người tu sĩ cũng như người cư sĩ đều có. Họ chỉ cần tu tập, xây dựng vững chắc ngôi chùa trong bản thân thì ngôi chùa bên ngoài cũng có cơ hội hình thành. Nơi đâu cũng là đạo tràng, cũng là thiên đàng, cũng là niết bàn. Ngôi chùa bên ngoài chỉ là phương tiện để hoằng pháp, chứ không phải là cứu cánh của người tu. Người tu - dù là tu sĩ hay cư sĩ - đi đến chùa là để học hiểu chánh pháp, đặng áp dụng trong đời sống thức tế hàng ngày, chứ không phải để cầu nguyện suông được vãng sanh cực lạc, mà chẳng tìm học và áp dụng những điều đức Phật dạy. Do đó, người tu sĩ nhận của cúng dường, bố thí từ nơi bá tánh, phải luôn luôn nhớ bổn phận tự tu, tự độ chính bản thân và giúp mọi người biết cách tu đúng chánh pháp, gọi là độ người, độ tha nhân.

Người xưa có nói tu thân rồi mới tề gia. Một tu sĩ tự độ rồi mới độ tha, phải là một vị thầy sáng suốt, chân chánh, thanh tịnh, phải là một vị minh sư, mới có thể đem đạo vào đời, giúp đời giảm thiểu phiền não khổ đau, gieo tình thương, an lạc, hạnh phúc vào vườn tâm mọi giới: «Minh sư hưng đạo». Tu sĩ còn là người lèo lái con thuyền bát nhã, cứu người thoát khổ, độ người thoát khỏi trầm luân, đưa đến bờ giác!
Người tu - tại gia hay xuất gia - cần nắm vững chánh pháp, để tự độ thân và độ tha nhân, không lầm tà pháp, không chọn tà sư và không lạc vào tà đạo.
Tu sĩ thời nay vẫn còn trầm luân trong biển danh lợi, đem đời vào đạo, đem văn nghệ vào sân chùa, đem hình ảnh lố lăng y áo sặc sở, ghế ngự như ngai vàng vào ngay chánh điện. Tu sĩ thời nay không lo nghiên tầm học hiểu chánh pháp, để giảng giải thuyết pháp, hay viết bài để truyền bá những lời dạy thực tế của chư Phật, chư Tổ. Họ chỉ trau chuốt giọng đọc, giọng tán tụng, cho du dương, trầm bổng, ê ê a a, lóc cóc leng cheng, tùng tùng xèng xèng, để hát hò như ca sĩ, ngay nơi chánh điện. Một lời giảng dạy chánh pháp không nói nổi, nhưng tu sĩ thời nay thao thao bất tuyệt khi cầm micro quảng bá quyên tiền xây thêm chùa lớn, xây phòng ở nguy nga cho vị trụ trì. Tệ hơn nữa các tu sĩ thời nay còn dám gạt gẫm bá tánh qua các tà pháp mê tín dị đoan như: chai nước trì chú trị bá bệnh, lạy tượng Phật ngọc cầu gì được nấy, tổ chức trai đàn bạt độ cứu hộ thai nhi, vãng sanh đủ loại cô hồn, vớt vong trên sông trên biển như vớt bèo. Tu sĩ thời nay còn dám mang các bộ mặt ma, các mặt nạ, các nick name, xuất hiện trên các diễn đàn xỉa xói, dè bĩu, mạ lỵ, phỉ báng người khác, dù người đó đang cố gắng truyền bá những điều hay, lẽ phải, những danh ngôn tư tưởng đẹp, những lời dạy tu hành trong nhà Phật.

Nếu một tu sĩ không lo tu tập mà chỉ đem lòng nghĩ đến chùa to, mơ tưởng tượng lớn, chê bai chùa nhỏ, xa rời tâm bồ đề ban đầu, chìm đắm trong dục lạc, tham vọng. Tu sĩ thời nay giảng dạy điều này, nhưng thực hành một điều khác, thân giáo không đi đôi với khẩu giáo. Tu sĩ thời nay thích tranh danh đoạt lợi, thích ngồi ghế lãnh đạo, ăn trên ngồi trước, mâm cao cổ đầy, kẻ hầu người hạ. Như thế chẳng hóa ra lãng phí cả cuộc đời xuất gia tu hành hay sao? Tu hành đâu tính tuổi già tuổi trẻ, đâu đếm mấy hủ tương chao để tranh hơn thua, tranh địa vị, chức vụ, ghế ngồi cao thấp. Tu hành cốt tủy nơi tuệ giác. Đức Phật ngày xưa giác ngộ ngay cội bồ đề năm 35 tuổi. Các vị tu sĩ khác dù già nua cũng chẳng giác ngộ, bỏ mạng nơi khổ hạnh lâm. Tu sĩ thời nay đua nhau lập tu viện to lớn, nguy nga như cung điện, tổ chức các loại lễ hội hàng năm, bày trò mê tín, để phô trương và thu tiền bá tánh. Dù 100 tuổi các lão tăng đó có ích lợi chi cho bá tánh, cho thiền môn, cho đạo pháp?
Các tu sĩ thời nay hành xử giống như ngụ ý của câu châm biếm Pháp «Fais ce que je dis, pas ce que je fais» (Hãy làm những gì tôi nói, không phải những gì tôi làm).

Trong đạo mà lời nói không đi đôi với việc làm cũng gây rất nhiều thất vọng, hoang mang cho những người có niềm tin nơi tôn giáo của mình! Tuy nhiên, con đường người tu đi mà thấy đúng, việc người tu làm mà mang lại an vui, hạnh phúc cho bản thân và cho người khác, được khen cũng tốt, bị chê không phiền. Người đời thường nói chó sủa mặc chó, đoàn lữ hành cứ đi (Le chien aboie, la caravane passe). Nhưng người biết tu tâm dưỡng tánh nên xem những người tạo thiện duyên (giúp đỡ phương tiện vật chất hay tinh thần) và những người tạo nghịch duyên (phê phán phỉ báng ngăn đường cản bước) đều là các bậc thiện hữu tri thức, tất cả đều giúp mình rèn luyện chữ nhẫn và thử thách tâm kiên cố. Được như vậy, con người sống hạnh phúc, chết bình an, không cần theo tôn giáo nào, cũng chẳng cần cầu nguyện thánh thần thiên địa chi cả. Con người biết tự làm chủ bản thân trước sóng gió cuộc đời ví như hòn đảo tự đứng vững trước phong ba bão táp vậy. []
 Chuyện gì rồi cũng qua
Hơn thua phiền não mà
Biết tu tâm dưỡng tánh
Không còn người với ta
 
Chuyện gì rồi cũng xong
Phê phán thêm phiền lòng
Biết tu tâm dưỡng tánh
Muôn sự thảy đều không
 
&
 
Nên học hạnh của đất
Nhận chịu của thế gian
Thơm tho và hôi thúi
Hóa thành đóa hoa tươi
 
Người đời tặng tên đạn
Phê phán và phỉ báng
Biết tu tâm dưỡng tánh
Hóa thành đóa hoa tươi
 
&
 
Niệm Phật hay tọa thiền
Nên nhớ lời Tổ dạy
Nhứt định không tranh cãi
Gắng giữ tâm thanh tịnh
 
Ngày mai ai cũng chết
Ngày nay không tranh cãi
Muôn sự không còn mãi
Gắng giữ tâm thanh tịnh
 
Tỳ-Khưu Thích-Chân-Tuệ


Thứ Tư, tháng 10 9

CẢM NHẬN CÙNG BIỂN



Sáng nay đi biển,ngạc nhiên vô cùng mới hôm qua biển đầy rác,chân không dám đi mạnh,từ trong bờ nước cạn ra đến khơi xa rác quá trời là rác,nước đục ngầu lợn cợn bụi đen, đang bơi rác quấn vào người ghê rợn,nhất là đạp phải vật gì mềm mềm dưới lòng bàn chân phát khiếp, mọi người ai cũng sợ,xuống tắm vài phút phải lên bờ ngay. Vậy đó mà chỉ có một ngày ,một đêm sáng nay rác biến đi đâu hết trọi, biển không còn một cọng rác,nước trong hơn . Phép màu chăng?
          Biển làm sao có thể chỉ một ngày dọn sạch sẽ mọi thứ dơ bẩn? Sóng cuốn vào lòng đại dương?hay tạt vào bờ để những người vệ sinh dọn dẹp ? Không thể nào tin chỉ có một ngày biển trả lại vẻ đẹp thường ngày không rác thải? Rác từ đâu trôi về? Suốt một tuần đâu có mưa bão gì hay mưa từ đầu nguồn cuốn trôi xuống biển? Không ai hiểu rác từ đâu đến và cũng không ai hiểu vì sao rác biến đi đâu nhanh thế chỉ biết sáng nay biển bình thường như những ngày bình thường khác với dòng nước ấm mơn man thân thể và từng đợt sóng nhẹ vỗ về êm ái . Từ biển tôi chợt nhận ra trong mỗi chúng ta cũng có quá nhiều rác thải,rác tham giận,rác sân si,rác ganh ghét,rác đố kỵ,rác thù hận,rác đê tiện và lớn hơn trong xã hội còn có rác tham nhũng,rác hối lộ,rác bê tha…quá nhiều thứ rác tanh hôi .Chỉ có điều chúng ta giấu chúng đi đến một lúc nào đó chợt lộ ra.Và cũng có những thứ rác tự nhiên ở đâu đem đến cho ta. Rác làm cuộc sống xấu đi,làm cho hạnh phúc nhạt nhòa,tình người xem nhẹ,làm sao để xóa dần những thứ rác –tâm- hồn đó?Giá rác –tâm –hồn cũng như rác ngoài biển cả chỉ một ngày thôi mọi thứ rác tan biến?
       Tôi bơi trên dòng nước ấm ban mai, ngước mắt nhìn bầu trời cao rộng,từng đám mây bay vô tư lòng buồn vô hạn . Rác trong tôi bây chừ là thứ rác gì? Tôi sẽ dọn dẹp chúng ra sao để tâm hoàn toàn thanh tịnh khi rác không phải tự tôi sản sinh ra mà từ nơi khác đem đến? Họ đem đến vất nó rồi thản nhiên đi,lạnh lùng vô cảm . Tôi không bận tâm vì cũng như biển, tự bản thân biển không có rác,rác từ đâu đâu đổ về, biển từ bi đón nhận rồi cũng với tấm lòng bao dung cuốn phăng nó đi . Tôi có đủ bao dung để những gợn sóng lăn tăn không làm mình phiền muộn? Dù gì cũng chỉ là rác thôi mà sao tôi phải băn khoăn? Ừ thì học tập biển . Biển của tôi ơi! Cám ơn biển ngàn lần . Chỉ một ngày thôi biển đã trả lại dòng nước trong xanh hà cớ gì tôi không như biển?   

                                 9/10/2013
                                     HV
    
              
Cuộc Sống Muôn Màu

Công trình nghệ thuật từ... vỏ trứng
Tuấn Vũ
Theo Dailymail
Vỏ trứng, tưởng chừng là thứ bỏ đi, nhưng nghệ sĩ người Slovenia đã biến chúng thành những tác phẩm nghệ thuật vô cùng đặc sắc có nét thẩm mỹ cao.
Những tác phẩm nghệ thuật từ vỏ trứng
Những tác phẩm nghệ thuật từ vỏ trứng.
Nghệ sĩ Franc Grom, 72 tuổi dành 18 năm để thu gom và tự tay thực hiện các tác phẩm điêu khắc độc đáo trên vỏ trứng.
Để có thể tạo nên những đường sắc nét, Franc Grom đã sử dụng chiếc máy khoan điện tý để thực hiện. Chiếc máy khoan điện này cũng tạo ra hàng ngàn lỗ nhỏ li ti tùy theo kích thước của vỏ trứng.
Ông sử dụng các họa tiết đối xứng nhau để tạo nên các công trình nghệ thuật này. Ý tưởng tạo nên những tác phẩm này bắt nguồn từ quả trứng Phục Sinh mà các tín đồ tặng nhau trong ngày lễ.
Ông Franc Grom đã khéo léo tạo nên những hình ảnh như tháp Eiffel (Pháp), nhà anh hùng Che Guebara và nhiều hình ảnh nghệ thuật độc đáo khác.
Cùng chiêm ngưỡng các tác phẩm nghệ thuật này:
Chân dung nhà anh hùng Che Guebara
Chân dung nhà anh hùng Che Guebara .

Tháp Eiffel (Pháp)xuất hiện trên vỏ trứng
Tháp Eiffel (Pháp)xuất hiện trên vỏ trứng.

http://www.tienphong.vn/ImageHandler.ashx?ThumbnailID=194698&Width=450

Chiếc khoan tý hon là công cụ để tạo nên tác phẩm này
Chiếc khoan tý hon là công cụ để tạo nên tác phẩm này.

Ý tưởng độc đáo này băt nguồn từ quả trứng Phục Sinh
Ý tưởng độc đáo này băt nguồn từ quả trứng Phục Sinh.

Các họa tiết trên vỏ trứng đối xứng nhau
Các họa tiết trên vỏ trứng đối xứng nhau.

18 năm để hoàn thành các tác phẩm nghệ thuật này
18 năm để hoàn thành các tác phẩm nghệ thuật này.