GIÓ NHỚ
Nằm nghe gió thổi bốn bề
Chút tình xưa bỗng hiện về bủa vây
Đã xa xa ngút chân mây
Sao còn ngóng đợi một ngày đoàn viên
Xưa sống đã không bình yên
Gió còn gợi nhớ tình duyên bẽ bàng
Giơ tay níu ánh trăng vàng
Úp vào tim vỡ nghe vang tiếng cười
12/2000
HỒNG VIỆT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét