Thứ Ba, tháng 4 16

NGÀY SINH


“Ngày chị sinh trời cho làm thơ vấn vương với sợi tơ trời . Tình duyên bỏ chợ tình người đa đoan…”

Ngày bình thường trở thành ngày đặc biệt khi có tiếng gọi cửa của nhân viên bưu điện .
-        Xin cô ký vào giấy này
Trước mắt tôi là lẵng hoa tươi thắm, thơm nồng của hoa ly,hoa hồng, và dòng chữ : MỪNG SINH NHẬT

Ừ nhỉ ! hôm nay là ngày 16 tháng 4,cái ngày nơi thôn quê xa lăng lắc Má tôi đã sinh ra tôi vào cuối mùa xuân. Tôi ra đời không như mong đợi Má Ba,trước tôi đã có chị nên sau chị phải là cậu con trai . Ấy thế mà tôi lại chui ra khỏe mạnh dễ nuôi hơn chị . Khi bé tôi mập tròn tóc vàng hoe,da trắng như bột nên được mọi người yêu quý gọi cái tên V phệ (nghe xấu tệ) . Theo lời Má kể từ khi sinh tôi công việc làm ăn của Má ngày càng phát đạt. Má tôi có tiệm buôn bán tạp hóa nhỏ nhờ thuận buồm xuôi gió tiệm bành trướng đến nỗi mọi người đồn Má tôi đào được vàng . Má nói do tuổi của Má-chị tôi và tôi vào cung tam hạp “ HỢI –MẸO-MÙI” nên mọi điều Má gặp toàn may mắn. Rồi cuộc sống nối tiếp với bao thăng trầm lịch sử tôi lớn lên như bao đứa trẻ khác ăn-học-đi làm-ra đời-có gia đình riêng- một cuộc sống mới tiếp tục. Tất cả như dòng sông chảy mãi không ngừng .
Mỗi người sinh ra đều mang trong mình một số phận chẳng ai giống ai và cũng không ai tài giỏi để tự vỗ ngực khoe khoang “ Tôi muốn gì được nấy” . Số phận đến mỗi người như cây thập tự phải mang trên vai nặng hay nhẹ do cách anh mang nó như thế nào . Tôi đã mang cây thập tự đời mình năm mươi tám năm qua : vui buồn,sướng khổ,nước mắt và nụ cười,hạnh phúc và niềm đau . Bây giờ đây đứng trên đỉnh dốc cuộc đời nhìn lại con đường mình đã trải qua tôi luôn tự hào thành quả mình đạt được cả những điều không như ý muốn tôi cũng luôn dành cho chúng một chỗ thảnh thơi trong tim mình không vướng bận nhiều,không trăn trở quá lắm . Nếu bạn biết trân quý hạnh phúc thì cũng đừng quên nỗi buồn mà nhờ nó giúp bạn đứng vững hơn .
Nhìn lẵng hoa tươi thắm trong nắng mai lòng reo vui bao cung bậc tình cảm . Một người bạn ở xa năm nào cũng nhớ ngày sinh của tôi ,đã mười năm rồi anh luôn giữ lời hứa “ Anh sẽ tặng hoa cho đến ngày anh không còn sống nữa”. Giờ là năm thứ mười liệu anh còn nhớ bao năm?  Sao tôi phải băn khoăn? đã mười năm anh luôn đúng hẹn vậy đã là hạnh phúc lớn lao rồi .
 Món quà đầu tiên một cái kính đeo mắt và hôm qua có một ngày đi chơi thú vị - Hôm nay tôi còn nhận nhiều tình cảm của gia đình bạn bè thân thương chúc mừng .Bạn cùng lớp tặng tôi quyển sách “ Món quà vô giá” Một người từ thế giới ảo bước ra đời thật đã làm tôi cảm động không nói nên lời – chiều nay anh đến với món quà tôi ao ước bấy lâu : chiếc máy ảnh cùng thẻ nhớ . Ôi tình bạn thiết tha.Tôi thật cám ơn cuộc đời đã dành cho tôi quá nhiều ưu ái .
Tối nay trời đổ mưa,cả ngày nắng không có dấu hiệu gì của cơn mưa, tự nhiên mưa. Ông trời thiệt lạ,chắc ông thương tôi,làm sao mà không thương tôi cho được . Ông ở trên cao nhìn xuống thấy hết mọi điều,những điều chỉ riêng lòng tôi hiểu,tôi không muốn nỗi buồn đau của mình làm ai đó phải khóc,chỉ riêng tôi và ông trời tối nay đã chia xẻ cùng tôi cơn mưa này. Tôi cám ơn cơn mưa nói hộ lòng tôi . Tôi cũng cám ơn ngày nhật thực cách đây năm tám năm lúc tôi chưa tròn tuần tuổi giữa trưa bỗng dưng trời tối sầm gần một giờ đồng hồ. Má tôi đã run sợ biết bao lúc mò tìm tôi trong bóng đêm dày đặc . Khi đã ôm được tôi vào lòng má khóc : Ôi con gái bé bỏng của Má sao con nằm im ru bà rù? Bóng đêm có làm con sợ? Tiếng chó sủa,tiếng gà gáy vang xóm giữa trưa . Mọi hoạt động im lìm,không ai dám đi đâu,ở đâu ở nguyên đó. Một mình má trong buồng tối om lo lắng cho tương lai đứa con gái ,vì sao trời đang nắng chang chang tự nhiên sụp tối mịt? Má không hiểu nhật thực,nguyệt thực Má chỉ nghĩ theo tâm linh rằng rồi con gái sẽ khổ. Má đâu biết trong bóng tối âm u của ngày nhật thực đó như một dự cảm cho cuộc đời tôi. Một cuộc đời luôn phải chèo chống gánh gồng và cho đến bây giờ cũng thế.
Buổi tối trời mưa nặng hạt hơn, vợ chồng con gái,hai thằng cháu ngoại,thằng cháu nội ùa vào phòng hát vang “Happy birthday to you” cùng hoa hồng,bánh kem. Chúng nó kéo tôi ra khỏi phòng ngủ xuống phòng khách . Con dâu cũng tặng tôi cái bánh kem thật đẹp. Ồn ào một giờ đồng hồ rồi ra về tôi lại một mình với tổ kén thân yêu riêng mình.
Trời đã tạnh mưa. Trăng chưa lên mây vẫn còn giăng kín bầu trời . Một ngày vui tràn đầy hạnh phúc . Đôi khi hạnh phúc quá lòng cũng rưng rưng. Ước gì…
Niềm vui nhân lên gấp bội khi món quà cuối cùng trong ngày là một bài thơ của N :
                       
                               THƠ TẶNG SINH NHẬT H.V

                   Thì dĩ nhiên,lạc đà đi trên cát
                   Em cũng dĩ nhiên má đỏ môi hồng
                   Má sinh vậy.Em bây giờ vẫn vậy
       Ngó nghiêng ngó ngay.Thương cứ…càng thương
                  Cái ngày mẹ sinh em chòi em đạp
                  Nhìn mặt em là biết chẳng hiền đâu
                  Em chẳng biết quả tim anh bầm dập
                 Cũng như anh.Nhiều gã muốn điên đầu
                  Anh cũng vậy.Dẫu xương đồng da sắt
                    Gót Achilles từng biết rõ tình nhau
                    Nên dẫu nhiều đêm trái tim thoi thóp
                  Muốn nghỉ chơi…mà có nghỉ được đâu!
                     Nên bởi vậy,những ngăn đời rực rỡ
                    Em để riêng ai trân quý trên đời
                   Chỉ dành lại một ngăn đời khốn khổ
                    Nhốt mình anh.Meo mốc chỉ anh thôi…
                                      Tặng SN Hồng Việt
                                                     N    

Làm sao đây ? đêm dài quá mình tôi không ôm hết niềm vui . Tôi viết để bạn bè chia xẻ cùng tôi niềm vui quá lớn này.
“ Vì sao không là mặt trời gieo hạt nắng vô tư?”
                         
                              Ngày đặc biệt
                                 16/4/2013
                                      HV                          
       Có một điều các bạn biết không Vua hề Sạc lô và Hitle cùng sinh ngày 16/4 đấy.
Một người làm cả thế giới cười. Một người làm cả thế giới khóc.
 Còn tôi ? Tôi chỉ khóc cười riêng mình tôi thôi.

4 nhận xét:

  1. Đang bận bịu làm nhà - được gọitừ kênh bạn bè. Alo đi uống café có 'vụ', ba chân bốn cẳng chạy sớm- và bạn bè kéo đến : sinh nhật Hồng Việt.

    Một buổi sinh nhật thật ngộ, chỉ có xôi ăn sáng và café gói nhưng tiếng cười vui không bao giờ ngưng...tiếng cười không có tuổi làm cho chúng ta như trẻ lại.Tặng bạn "Món quà vô giá" là tên cuốn sách.
    Chúc mừng Phan Việt có một sinh nhật đủ cả nắng mưa, có bạn xa - có bè gần, có lẳng hoa và xoài ngon từ phương xa nữa. Hoa BẠN nhận, xoài BÈ xơi.
    Có người nhắc đến T, một người bạn bận đi xa. chắc bạn không cô đơn trên đường thiên lý
    nhưng
    nếu có thêm những sắc màu cuộc sống như hôm nay thì tranh nhau dành: xôi-xoài.
    Xôi H- xoài V.
    Hi

    Trả lờiXóa
  2. Ô la la . Xôi của Hường có thương hiệu rồi. Ai đã từng ăn một lần là nhớ mãi không quên,nhờ rứa bạn bè hay tụ tập nhà H mỗi khi có việc zui cần chia xẻ. Còn ai không muốn chia xẻ thì thôi "nhắc làm chi thêm đau lòng lắm người ơi" hic hic...hu hu...Mong tình thân tụi mình còn mãi với thời gian. Cám ơn tất cả mọi người đã chia vui cùng V.

    Trả lờiXóa
  3. B.Hiền xin chúc mừng sinh nhật chị HV và những lời chia sẻ muộn. Sorry chị nhé ! hôm nay em mới ghé vào "ngôi nhà nhỏ" của chị mới biết.. Em cảm nhận được niềm vui mà chị đã có trong ngày SN , chị đáng được hưởng những tình cảm, những phút giây tràn ngập hạnh phúc, đó là điều mà ai cũng ao ước và mơ ước, nhưng .....
    Mơ ước cũng chỉ là mơ ước mà thôi. Có mấy ai được những gì mà mình mơ ước đâu chị, dẫu biết rằng có ai đó làm như vô tình nhưng tim họ nhói đau vì đang cố tình lẫn trốn.Luôn mãi tươi, trẻ chị nhé !

    Trả lờiXóa
  4. Cám ơn e đã chia xẻ. Chúc e luôn vui,khỏe. Cứ cười lên là thấy cuộc đời đáng yêu ngay đừng suy nghĩ gì nhiều mệt óc lắm. " Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui..." Vậy e nhé

    Trả lờiXóa