TRĂNG KHUYA
Trăng ơi sao thức khuya
Có phải như lòng ta
Cồn cào bao nỗi nhớ
Một tình yêu đã xa
Đêm yên tĩnh lạ lùng
Ta nằm nghe sóng vỗ
Tưởng như tiếng đàn rung
Dội vào lòng tan vỡ
Trăng ơi đừng sáng nữa
Soi lòng ta hoang vu
Soi tình ta phân nửa
Ta khóc mối tình thu
Ôi mười năm ngủ mê
Chợt một chiều tỉnh giấc
Tưởng hạnh phúc đã về
Tưởng tình yêu có thật
Trăng ơi có hiểu không
Đừng vỗ về an ủi
Biển dẫu rộng mênh mông
Vẫn có bờ ôm ấp
Lòng ta nhỏ vô cùng
Sao không nơi nương tựa
Đêm nay vầng trăng nửa
Ta ru tình mông lung
Xuân 2000
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét