Thứ Tư, tháng 8 22

GIẢ DỤ TA PHẢI XA NHAU

 Giả dụ ta phải xa nhau.
                                      
Giả dụ ,có một lần ta buộc phải xa nhau.
Là xa mãi xa,là chia ly vĩnh viễn.
Có bàn tay nào vẫy chào ,đưa tiễn.
Cuộc tình già,nghiêng ngửa cuối đời sau.
Giả dụ,có một lần mình sẽ phải xa nhau.
Là như thế,bầu trời trên cao hốt nhiên thay đổi.
Nhịp đập trái tim chừng rung lên rất vội.
Rồi lịm dần,chìm vào cõi tối u linh.
Phải giả dụ thôi.Người biết không?Cuộc tình mình!
Hơi kỳ cục ,khi ta đã ở ngưỡng 60 năm tuổi.
Dù e ấp,cũng thẹn thò ,lúc nhìn nhau suốt buổi.
Vẫn phải quay đầu nhìn trước,nhìn sau
Bóng trên đường quay quắt đuổi theo nhau.
Vẫn có khoảng cách cho xe sau,xe trước.
Khó khăn nào đã ngăn ,không cho ta sóng bước?
                               *******
Những đứa con ,tháng theo năm ,đã có vợ có chồng
Chiều chiều bên song,lặng nhìn trời đất mênh mông.
Trời thì cao,nỗi cô đơn còn cao hơn.Cao vời vợi !
Có rào cản nào ,ngăn chúng mình bước tới ?
Để sẻ chia,để an ủi trong tuổi xế bóng đời.
Bàn tay vệt đồi mồi,đặt lên một bàn tay nhăn nheo.Chơi vơi!
Thế cũng đủ cho một nỗi hạnh phúc ngậm ngùi. Là thế!
                                ******
Chỉ giả dụ thôi,mà nghe như chia ly đã gần kề.
Buồn hỡi,buồn ơi! Tình mình trăm bề khốn khó.
Chẳng phải ngày mưa, con chim đi tìm chỗ trọ.
Ta đến với nhau,gắn bó trong cuộc tình già.
Những nụ hôn vội vàng trên má, cái nắm tay thiết tha
Cuối đời tìm được nhau,mà phong ba vẫn còn vây kín.
Một giả dụ làm đau cuộc tình câm nín.

                           Sài Gòn 22/8/2012
                                Hoa Trần

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét