Thứ Năm, tháng 8 30

THOÁNG NGHĨ VỀ CỎ

Tình cờ ngồi đợi kiểm tra máy tôi đọc được bài thơ này,có một sự đồng cảm nào đó với tác giả,tôi rất thích và chép vào đây các bạn cùng đọc nhé.


Thoáng nghĩ về cỏ

Người ta nói yêu nhau,yêu và hôn lên cỏ
Người ta nói chia ly,nói những điều đổ vỡ
Cỏ lắng lòng nghe hết. Thản nhiên xanh

Người ta cuốc cỏ lên,người ta trồng cỏ xuống
Hết thảy nỗi bi quan,hết thảy niềm hy vọng
Cỏ nhận mình đau ấy. Thản nhiên xanh

Lịch sử bước qua những vương triều vong thịnh
Cỏ đã dắp lên vua,cỏ đã đắp lên lính
Cỏ công bằng nhân ái. Thản nhiên xanh

Cao hơn mọi khổ đau,cao hơn nhiều hạnh phúc
Cỏ biếc như niềm vui,cỏ xanh như nước mắt
Vẫn nhận mình thấp bé. Thản nhiên xanh

                     Trương Nam Hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét