Còn bao lâu nữa là Tết rồi? Nhẩm tính thời
gian thấy Tết ở ngay sau lưng ta,chỉ còn một tuần thôi. Tết trên đường
đi hàng ngày bỗng dưng nhộn nhịp,người mua kẻ bán, hàng hoá trưng
bày la liệt, bánh kẹo,mứt,hạt dưa,rượu,nước ngọt,trái cây,và muôn
ngàn loại hoa khoe sắc. Các nẻo đường vào từng con phố giăng băng rôn
“ CHÚC MỪNG NĂM MỚI”.Dây diện nhấp nháy về đêm, đèn hoa rực rỡ. Các
quán cà phê nhạc xuân réo rắc “ Tết tết tết tết đến rồi,tết đến
trong tim mọi người…”. Nhà nhà dọn dẹp,giặt giũ phơi phóng chăn ra
gối nệm. Các bà các cô làm bánh,mứt, dưa kiệu, ngâm thịt, làm
chả,nem,tré. Lo mua hàng dự trữ đón khách.Các ông quét vôi,lau chùi
cửa kính,bàn thờ bàn tự… Ôi chao tất cả cho cái tết cổ truyền dân
tộc. Giữa bao niềm vui thiên hạ tràn đầy, có bao giờ bạn thử tách
ra,sống chậm lại để cảm nhận nhịp sống quanh mình ?
Sáng nay tôi cho phép mình thư giãn quên công
việc nhà bề bộn,quên hết để lòng chùng một chút . Trong cái rộn
ràng,tất bật, cái nô nức, hân hoan cả nỗi buồn mơ hồ,tôi bỗng nhớ
thiết tha mùa xuân xưa cũ …
Đâu mất rồi vườn hoa cải vàng một góc sân bướm
bay chập chờn trong nắng sớm? Nồi bánh chưng,bánh tét thức suốt đêm
nghe bà kể chuyện đến lúc ngủ gục được má bế vào giường . Sáng
mùng 1 mặc quần áo mới nhận tiền mừng tuổi cùng lời chúc ngọt
ngào của gia đình,rồi lên chùa thắp hương cúng Phật . Bà và Má lạy Phật còn tôi thơ thẩn
trong sân chùa nhìn hoa vạn thọ vàng rực, cái nào cũng to nở hết
cỡ,cái vàng nhạtcái vàng đậm,nhặt vài bông chơi đá cùi chỏ,đứa
nào không để bông rơi xuống đất sẽ thắng. Những trò chơi dân gian :
Bắn bi,nhảy dây,lò cò, kéo co,trốn tìm,ô ăn quan,chơi nẻ, nhảy dưa
hồng… quá chừng nhớ không hết . Bây chừ tôi chẳng còn thấy trẻ con
chơi như ngày xưa. Suốt ngày ngồi chơi game hoặc xem tivi. Chẳng đi đâu
do ba mẹ nhốt trong nhà,sợ ô nhiễm,sợ xe cộ,sợ mẹ mìn . Mùa Xuân
thành phố không có cái không khí như thôn quê. Thiên hạ chỉ cần một
ngày nghỉ đến siêu thị là bưng cả cái tết về nhà,không thiếu món
chi. Ngày tết bây giờ người ta lại thích du lịch,cả năm làm lụng vất
vả,dành dụm tiền cuối năm đi chơi xa. Cái tết không còn ý nghĩa đoàn
tụ,sum vầy,nhà nhà thăm hỏi nhau. Nhà nào biết nhà đó,ra ngõ gặp
nhau cười xã giao câu chúc cửa miệng “ Chào năm mới” chỉ vậy thôi.
Trong gia đình con cái hờ hững,chúng không hề
quan tâm đến chung quanh. Công việc ngoài xã hội chiếm hết thời
gian,chúng sống vội vàng. Sáng đến cơ quan,chiều tối về nhà,mệt mỏi
ăn vội,rồi chui vào phòng bật máy tính,bật tivi ,có khi tiếp khách
mãi 10,11 giờ khuya mới về. Chúng về nhà khi mọi người đã ngủ. Cuộc
sống trong gia đình phó mặc cho ba mẹ,nếu ở riêng thì đã có
ôsin.
Ai nuôi con cũng mong con khôn
lớn,học hành thành đạt,có việc làm,cưới vợ gả chồng,có cháu bế
bồng. Cuộc sống con người quẩn quanh với bao trách nhiệm . Vậy đó mà
tôi bây chừ lại mong con bé lại,mong như chúng lên 5,lên 10 suốt ngày
bên tôi,quan tâm tất cả việc làm của Má. Tham gia cùng má với lòng
trìu mến . Mừng vui,rạo rực bên nồi mứt,nồi bánh,thức đêm khuya để
được nếm miếng mứt dừa ngọt lịm,reo mừng khi được mặc quần áo mới.
Ngày mùng 1 dậy thật sớm nhận tiền mừng tuổi đầu năm : Chúc má
khoẻ,trẻ rồi ôm hôn thắm thiết . Tất cả giờ đã xa rồi, đã quá xa .
Con khôn lớn có cuộc sống riêng,hạnh phúc,niềm vui riêng không thích
gần gủi,nếu không nói xa lánh . Ở chung một mái nhà cả tuần đôi khi
cả tháng không ngồi ăn cùng nhau bữa cơm . Cuộc sống như lôi chúng
chạy, chạy càng nhanh,càng xa mái ấm gia đình . Và hình như toàn xã
hội chung một điều : chỉ những người già sống với trái tim rộng mở,
yêu quý,chắt lọc từng phút được bên nhau . Trái tim hoài cổ nên chi
luôn muốn giữ nếp nhà mà nào có giữ được.
Mùa xuân,mùa của tình yêu,mùa đoàn
tụ và hạnh phúc. Một năm qua đi với bao lo toan,buồn vui,giân
hờn,trách móc, ngày đầu năm ai cũng rộng lòng xí xoá,lòng người
cởi mở,trái tim luôn thì thầm lời nói yêu thương.
“
Mùa xuân một mùa xuân nho nhỏ lặng lẽ dâng cho đời”.
Chỉ
lặng lẽ thôi mà sao tràn ngập bao cảm xúc. Phải chăng không khí se
lạnh? mưa xuân rắc hạt? Nắng ấm ban mai?chim hót véo von? Hương hoa
ngào ngạt? Lộc non hé nụ? Tất cả dành hết cho MÙA XUÂN .
Đọc bài
thơ xuân của Nguyễn Trọng Tạo để cảm nhận mùa xuân với hoa cải vàng ngày xưa…
ẢO GIÁC MÙA XUÂN
Chúa xuân tặng tuổi cho
người
Tặng đôi sợi bạc cho tôi
nao lòng
Tặng em một chút ửng
hồng
Một trời áo lụa phơi
phong mắt chiều
Giật mình mình biết mình
yêu
Một bông hoa cải ít nhiều
ngây thơ
Hoa vàng nhuộm giấc ngủ
mơ
Dòng sông xưa cũ bây giờ
còn trong
Mưa xuân ướt áo chờ mong
Đường quê mướt cỏ mà
không thấy người
Khói sương rúc rích tiếng
cười
Một bầy tiên nữ trêu
người xa xăm
Trở về phố xá thanh tân
Hộp thư điện tử thiệp
xuân chúc mừng
Nao lòng tôi nhớ người
dưng
Nhớ bông hoa cải rưng rưng
gió vàng …
4/2/2012
HV
( Riêng tặng một người)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét