Cố lên! Cố lên!
Chân tau cà nhắc.
Nhưng tau cố gắng dắt mi khỏi chốn muộn phiền.
Cứ ngả nghiêng như chàng tỉnh,mẹ điên.
Và trầm tư như trong mùa cổ điển.
Đừng hỏi gió hỏi mây!
Mùa nào là mùa đưa tiễn.
Con tim dại khờ vào vùng biển trâm luân.
Giọt nước mắt nào còn dan díu ái ân.
Để mi buồn trong buổi chiều trống vắng.
Chân tau không lành lặn.
Trái tim tau
cũng què quặt,mù lòa.
Buổi sáng ra đường,tau mặc áo hoa.
Buổi chiều thăm
đám ma,mặt tau như hoa rũ.
Chẳng nghĩ gì,nhưng mặt sưng như cú.
Ăn liền hai bát cơm,như trả thù một ngày cũ không tên.
Mi thấy chưa?
Cố lên ! Cố lên!
Mi nói tau cố,nhưng tau sẽ để mi lên trên.
Không phải là bàn thờ mà là một bên thần thánh.
Thần thánh thì
không sợ bị đánh.
Bởi những sợi roi đời ngang ngạnh,cợt đùa..
Những lằn hơn thua
Những lằn ganh
ghét.
Mi nói tau cố
lên.
Tau nói mi cố lên!
Đứng cạnh bên thần thánh.
HOA TRẦN
3/3/2014
Tau không dám
đứng bên thần thánh
Vì ta rất đỗi
bình thường
Không bất thường
Không tầm thường
Chỉ bình thường
Nên chi sợ thần
thánh hiển linh
Cũng rất sợ yêu
ma quấy rối
Đứng giữa đời
thường mà sống Hoa ơi !
Những roi đời bị
đánh đã nhiều
Có sá chi những
lằn, những vết
“Lục thập nhi
nhĩ thuận”
Cứ cười vui quên
hết sự đời
"Luc thap nhi nhi thuan".Cu cuoi vui quen het su doi
Trả lờiXóa