Tạm biệt tháng giêng, tạm biệt những ngày mưa phùn và
giá rét, tạm biệt những vườn cải vàng ươm trong vườn nhà ai nắng sớm, tạm biệt
những sáng những chiều mong ngóng bước chân ai …
Tháng hai bắt đầu với bao đổi thay, cuộc sống trở nên
nhẹ nhàng hơn với thời tiết dễ chịu, không nắng chói chang, không lạnh tê da,
buổi sáng với ít sương mù, trời se se, gió nhè nhẹ, chiều tối không khí mát dịu
đến khuya hơi hơi lạnh đủ để đắp chăn mỏng mà mơ về …
“Cuộc sống ơi ta mến yêu người “ . Sáng nay chim ở đâu
về hót vang trên cây osaka
trước nhà , tiếng hót ríu ran như đang cãi nhau loạn xạ , Má nói chim hót nhiều
thế chắc có niềm vui . Niềm vui đâu chẳng biết có đến hay không chỉ cần nghe
tiếng chim là đủ thấy lòng lâng lâng vui sướng.“Khi thấy buồn anh cứ đến chơi Chim
vẫn hót trong vườn đấy thôi…”
Năm nay là năm nhuận , có đến hai tháng chín, Má nói
những người sinh năm nhuận có số sướng, má sinh hai chị em tôi đều năm nhuận
vậy mà cả hai chị em có thấy số sướng chi mô. Má cười : Hai chị em con vậy mà
còn không sướng sao? Ừ thì sướng, cái quan niệm sướng khổ thật mơ hồ , cứ nghĩ
rằng sướng thế là sướng, còn ngược lại nghĩ khổ sẽ thấy khổ ngay. Thôi nghe
theo lời má, hai chị em đều có số sướng cho nó hạnh phúc . Cười hoài như ri khổ
chi nỗi .
Buổi trưa chim vẫn hót sau nhà nghe thật vui, không
hiểu sao hôm nay chim bay về nhà mình nhiều thế, nhìn ra ngoài cửa sổ chim bay
qua bay về, đậu lại trên mái tole nhà
hàng xóm nhiều ơi là nhiều . Chim hót líu lo , tiếng hót như một bản hòa tấu
giữa trưa yên tĩnh. Giá như nghe được tiếng chim mình sẽ biết vì sao hôm nay
chim vui thế? Lặng lẽ mở cửa sổ, lặng lẽ ngắm nhìn bầu trời ngập nắng nhạt ,
lặng lẽ ngắm từng đôi chim cọ mỏ vào nhau âu yếm, chẳng bao giờ mình ngủ trưa ,
thời gian, không gian như lắng đọng cùng hỗn hợp âm thanh nhạc chim lúc trầm
lúc bỗng nghe cả trái tim mình rung nhẹ theo nhịp điệu lảnh lót chim ca . Giá
như buổi sáng nay được ở trên phòng này bên khung cửa sổ rộng mở với tách cà
phê nóng cùng bánh socola có lẽ mình sẽ hạnh phúc biết bao. Những ước mơ không
lớn , nó nhỏ bé như hạt tiêu, hạt tiêu cay quá nên ước mơ chỉ là ước mơ thôi.
Buổi chiều quá rỗi, làm chi đây cho hết một ngày, chim
cứ hót và tôi cứ nằm nghe thanh thản . Cám ơn bầy sẻ nhỏ của tôi hãy cứ hót vui
tai như thế cho tôi mãi bình yên trong nỗi nhớ riêng mình.
Ngày 3/3/2014
HV
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét