Thứ Tư, tháng 3 5

NGÀY BÌNH YÊN



Lâu lắm không đi tắm biển, sáng nay quyết tâm đi thì trời đổ mưa, 4g sáng mưa thầm thì từng giọt, tiếng mưa rơi trên mái tole nghe đều đều như tiếng tí tách đồng hồ treo tường. Nằm cuộn tròn trong chăn nghe mưa rơi thú vị làm sao.
Hôm nay là ngày đặc biệt, trời âm u không gió, không lạnh, mặt trời trốn đi chơi tận đâu rồi. Một năm từ khi tôi bị ngã, cái ngã không báo trước, nhẹ nhàng êm ái, một năm để lại bao kỷ niệm vui buồn . Một năm là mười hai tháng, một tháng có bốn tuần, một tuần có bảy ngày. Năm ba trăm sáu mươi lăm ngày. Mùa Xuân, Mùa hạ, Mùa thu, Mùa đông. Mỗi mùa mang đặc tính riêng. Mùa nào tôi cũng yêu. Mùa xuân mát mẻ có chút rét với mưa phùn, cây cối xanh tươi, vạn vật tưng bừng khoe sắc. Mùa hạ nắng rực rỡ, nắng nóng nên trái cây thi nhau chín, biển xanh ngăn ngắt, bầu trời biếc xanh, mùa phượng đỏ trên các sân trường và tiếng ve sầu ngày đêm ca hát, mùa các học sinh mong đợi. Mùa thu quyến rũ bởi lá vàng rơi rụng, bầu trời dịu lại, mùa các văn nhân thi sĩ thi nhau ca ngợi. Mùa đông rét mướt mưa bão tơi bời . Mùa buồn nhất trong năm. Bốn mùa đi qua cuộc đời như gió như mây, lắng đọng và lãng quên . Để kỷ niệm một ngày đáng nhớ, không bánh, không nến, không hoa, không tiệc trà tiệc rượu chỉ một mình nghe mưa rơi lúc trời còn tối, bỗng dưng nhớ bài hát :
“ Bình yên”
Bình yên một thoáng cho tim mềm
Bình yên ta vào đêm
Bình yên để đóa hoa ra chào
Bình yên để trăng cao
Bình yên để sóng nâng niu bờ
Bình yên không ngờ
Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên
Bình yên để gió đưa em về
Bình yên ta chờ nghe
Chờ nghe tình vỗ lên tim mình
Chờ nghe tình lung linh
Bình yên để nắng soi môi thơm
Bình yên ta mừng
Mừng em đã hết đau thương về đây ấm cúng
Mừng em đã biết xót thương tình yêu.
Như từ bao la ta ra đời một kiếp nữa
Như từ trong nhau lớn lên khôn lên cùng nhau
Như một câu hát ứa ra từ tim
Tặng nhau nhé tiếng nghe hồn nhiên
Để quên hết khó khăn chia lìa
Bình yên một thoáng cho tim mềm
Bình yên ta vào đêm
Bình yên để đóa hoa ra chào
Bình yên để trăng cao
Bình yên để sóng nâng niu bờ
Bình yên không ngờ
Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên.

Thật sự lòng đã bình yên? Hát lên “ Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên”. Buổi sáng trong lành quá, màn đêm chưa vén lên, bóng tối vẫn bao trùm ngoài khung cửa, có một vì sao thức khuya sáng long lanh, Sao có vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy một người bên khung cửa sáng sớm đã trầm tư hoài niệm. Ngã và té cũng giống nhau thôi, cái ngã nào cũng để lại vết sẹo, sẹo lồi hay sẹo lõm, sẹo kín hay sẹo hở. Chung quy cũng là sẹo, khi nhìn thấy sẹo thì xót xa, cũng có thể đó là vết sẹo duyên nhất, một kỷ niệm đẹp khó quên 
 Bạn đã từng ít nhất một lần trong đời bị ngã, cảm giác vui,buồn,đau đớn,hạnh phúc đan xen. Con người thật kỳ cục, đi mãi kiếm tìm mãi, mỏi gối chùng chân không chịu nghỉ ngơi để chóng mặt xây xẩm mặt mày ngã đùng một cái. Hoặc cuộc đời êm đềm quá, lặng lờ quá thử mạo hiểm núi cao biển rộng trượt chân ngã nhào . Có cái ngã rơi vào tuyết xốp êm ái làm sao, có cái ngã gai cào rỉ máu.
Một ngày bình yên, thật bình yên nghĩ về một năm trước, thời gian nhanh không tưởng, nó trôi từng giây từng phút vậy mà đã 12 tháng đi qua. Có bao nhiêu nụ cười vui và bao nhiêu nỗi buồn cộng lại chia đều ra để có được sự bình yên hôm nay. “Bình yên ta mừng
Mừng em đã hết đau thương về đây ấm cúng
Mừng em đã biết xót thương tình yêu.
Như từ bao la ta ra đời một kiếp nữa
Như từ trong nhau lớn lên khôn lên cùng nhau”.

Ánh ngày đã rạng, một ngày mới bắt đầu, niềm vui bắt đầu, hạnh phúc bắt đầu. Tất cả hãy bắt đầu bằng những điều tốt đẹp đã có ở trong nhau .  
                       
                                    05/3/2014
                                        HV     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét