Chủ Nhật, tháng 3 30

BẠN - TÌNH BẠN


Một cụ già quay qua tôi và hỏi: “Cô có bao nhiêu người bạn?”.
“Sao cụ lại hỏi vậy, tôi có 10 hay 20 người bạn, nhưng tôi chỉ nhớ tên được vài người thôi”....
Cụ mỉm cười như thấu hiểu rồi buồn bã gật đầu:
- Cô phải thật may mắn mới có nhiều người bạn như thế. Nhưng hãy nghĩ về điều cô đang nói. Có quá nhiều người cô không biết tên đấy! Bạn không phải chỉ là người để cô nói: xin chào!
- Bạn là người có bờ vai mềm mại để cô dựa vào mà khóc.
- Là một cái giếng để đổ xuống đấy tất cả những rủi ro của cô và nâng giá trị của cô lên cao.
- Bạn là một bàn tay để kéo cô lên từ bóng đêm và tuyệt vọng khi tất cả những người mà cô gọi là “bạn” đã đẩy cô vào đó.
- Một người bạn thật sự là một đồng minh không thể bị lay động hay bị mua chuộc.
- Là một giọng nói để giữ cho tên của cô còn sống mãi khi những người khác đã lãng quên.
Nhưng cái cần thiết nhất của một người bạn là một trái tim, là một bức tường mạnh mẽ và sừng sững.
Để từ trái tim của những người bạn đó ta sẽ có tình yêu tuyệt vời nhất.
Vậy hãy nghĩ về những gì tôi nói, từng lời nói đều thật lòng cả.
Và hãy trả lời lại cho tôi một lần nữa đi, cô bé, cô có bao nhiêu người bạn nào?
Tôi mỉm cười với ông và trả lời: “Ít nhất cháu có một người bạn, cụ ạ!”
Cảm ơn vì đã trở thành bạn của tôi!

Thứ Bảy, tháng 3 29

CUỐI TUẦN THƯ GIÃN

CHUYỆN vui TÌNH YÊU
 
Có cô vợ nhìn vào kiếng rồi buồn bã :
- 20 năm rồi, bây giờ mặt xệ, ngực chảy, da nhăn, cái gì nhìn cũng ớn thần hồn. Anh à, có thấy cái nào còn nguyên vẹn không nói cho em mừng.
- ... Anh thấy mắt em vẫn TỐT như xưa !.
 
Cô gái kia ưng 1 ông già ế vợ.  Lấy nhau được 7 năm thì cụ già mất.
Vài hôm sau cô được mời đến cơ quan Thi hành án để lo việc thừa kế di sản. 
Khách đông, chờ hơn 1 tiếng đồng hồ mới được vào.
Nhân viên ôn tồn an ủi:
- Xin lổi cô, cô chờ lâu lắm rồi hả?
- Vâng, tôi đã chờ đến 7 năm rồi ạ !
 
Ngày đầu tiên hò hẹn, chàng tặng cho nàng quyển sách.
Nàng:  - Wow, lần đầu tiên trong đời em được tặng sách.
Chàng nghe quá thương tâm, & sướng quá, ôn tồn hỏi:
- Thế mấy người yêu cũ của em chưa bao giờ tặng em sao?
- Có chứ anh, họ toàn là tặng hột xoàn với xe hơi không hà!.
 
Trước khi đi ngủ, bà cụ dặn chồng:
- Ông nhớ xem chừng cửa nẻo, kẻo trộm nó vào thì khổ đấy
- Bà khéo lo! Ngay cả tôi còn không biết chổ bà cất tiền, huống chi người dưng.
 
Nhân viên kế hoạch hóa gia đình hỏi một người mẹ đang bồng một cháu bé trên tay:
- Bà bảo chồng bà đã chết 6 năm rồi, sao lại có cháu bé này?
- Ổng chết, nhưng tôi chưa chết...
 
Một ông 45 tuổi tâm sự với bạn:
- Mình định lấy vợ, nhưng cô ấy còn chưa học xong trung học.
Không biết mọi người có nói gì về mình không?
- Có lẽ về cậu thì không. Nhưng họ sẽ nói về cô ấy là: "... chắc bị lừa"
 
Hai bà hàng xóm  nói chuyện với nhau:
- Suốt 10 năm kể từ ngày cưới, tôi và chồng tôi chỉ ra ngoài cùng nhau có mỗi một lần...
- Chắc là đi nhà hát hả?
- Không, khi nhà chúng tôi bị cháy...
 
Một gã độc thân nói với bạn:
- Ðàn bà ấy à, còn tệ hơn bọn cướp.
- Sao cậu nghĩ thế?
- Thì như cậu biết đấy, bọn cướp khi bắt được mình chúng chỉ đòi cái bóp hoặc mạng sống còn đàn bà... đòi cả hai !
 
Hai anh bạn tri kỷ tâm sự với nhau:
-Tí à, cậu thích mục nào trong ti vi nhất?
-Mục bóng đá !
-Cậu bắt đầu mê bóng đá từ bao giờ thế?
-Mê cái con ma gì, tại tới mục đó thì vợ tớ mới chịu tắt đèn đi ngủ! 
 
Một tên trộm đang thò tay vào túi một người đàn ông thì bị ông ta bắt quả tang: 
- Anh bạn ! Anh thật không may, đã chậm hơn vợ tôi một bước  !
 
Hai anh hàng xóm tâm sự:
- Vợ của tớ làm trong đoàn xiếc, bà ấy mới học mà đã biết phun được lửa, tài thiệt !
- Vậy mà hay ho gì, vợ tớ có học hành gì đâu mà đã hét ra lửa, mửa ra khói từ lâu rồi! 
 
Hai vợ chồng đang ngắm nghía cái TV đắt tiền mới mua:
- Em nói đấy nhé, nếu mai này mình mà li dị cái TV này là của em.
Rồi nhìn dáo dác quanh nhà, tiếp:
- Cái đàn piano cũng của em, cái bộ sofa này của em đem từ nhà mẹ, cái ….
- Thế có cái gì của anh không ?
- Đồ trên lầu của anh
Nửa đêm nghe tiếng sột soạt dưới nhà, vợ khều chồng:
-Anh à!, em nghĩ có trộm vào nhà, anh xuống dưới xem. 
-Xuống làm gì, dưới đó có gì là của anh đâu! 
 
Xếp thông báo với nữ nhân viên:
- Cô bị thôi việc, vì sự ghen tuông dữ dội quá ….
- Thưa xếp, em chưa có chồng, và cũng đâu có ghen với ai ? 
- Cô không ghen, nhưng bà xã tôi ghen!
 
Anh à ! em gởi lại anh chiếc nhẩn. Em không lấy anh nửa, em đã yêu một người khác. 
- Nó là ai?
- Anh biết để làm gì?
- Để bán lại chiếc nhẩn này cho đúng giá. 
 
Mấy bà hàng xóm thật độc mồm, anh đã nói rõ với họ là em hát chỉ để giết thời gian mà họ không tin, họ lại đi nói linh tinh ....
- Họ nói gì thế ?
- Họ bảo hát hò như em là giết nhiều thứ chứ đâu phải chỉ giết thời gian !
 
Kiến trúc    hỏi chủ nhà: - Ông định xây căn nhà theo kiểu nào?
- Tôi muốn nó phải đủ rộng để vợ tôi sau khi lau dọn xong không còn hơi sức đâu lê la hàng xóm,... nhưng lại đủ chật để mẹ cô ấy không có ý định ở chung!

 
Sắp đến ngày thi đấu, vận động viên cử tạ chăm chú tập luyện, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn. 
Bà hàng xóm trầm trồ với vợ anh ta:
- Chị thiệt có phước, có người chồng rắn chắc khỏe mạnh thế kia!...
- Phước cái con ma gì, bực mình muốn chết thì có... Ban ngày tập cho cố mạng, ban đêm ngủ như chết !!!
 ST

HÌNH ẢNH

Bạn Phan Thị Lan ở SG về

Áo hồng hoa hồng Nguyễn Thị Nữ

Đại gia Tạ Thị Lắm

Bạn học thời cấp 2

Tứ quái

Bạn Nữ +Con gái cùng Ba nghe nghệ sỹ Ngọc Sang ngâm thơ

Các bạn chia vui cùng Ba

Ba má và con gái nghe ngâm bài : Đôi mắt người Sơn Tây

Từ phải qua : Chị Tiên ( bà sui) Mai ( Bạn NT), Ngọc Thúy, Nữ . Cả 4 đang lắng nghe thơ

Thứ Năm, tháng 3 27

Sống với nhau như thế nào?

31145_432249329358_6775583_n
Tôi hỏi đất: đất sống với nhau thế nào?
Đất trả lời: chúng tôi làm nền móng cho nhau
Tôi hỏi nước: nước sống với nhau thế nào?
Nước trả lời: chúng tôi hoà lẫn vào nhau
Tôi hỏi gió: gió sống với nhau thế nào?
Gió trả lời: chúng tôi nâng cánh cho nhau
Tôi hỏi mây: mây sống với nhau thế nào?
Mây trả lời: chúng tôi tan biến vào nhau
Tôi hỏi cỏ: cỏ sống với nhau thế nào?
Cỏ trả lời: chúng tôi hoà quyện và réo rắt bên nhau
Tôi hỏi cây: cây sống với nhau thế nào?
Cây trả lời: chúng tôi che chở và leo quấn cho nhau
Tôi hỏi người: người sống với nhau thế nào?
Không ai trả lời
Không ai trả lời
Không ai nói gì cả
Vì người còn đang bận giận hờn và chà đạp lên nhau
Vì người còn chôn chặt nụ cười và không cùng chia sẻ
Vì người còn nghi kị và mưu chước lẫn nhau
Vì người còn nặng nỗi thương đau
Vì người còn quên cách yêu nhau
Vì người còn chưa biết được rằng sự sống vốn rất mau... tàn lụi...
tp-tu-bi-hy-xa-decor-04
Bốn yếu tố của tình yêu:
Từ, Bi, Hỷ, Xả
                              ST

HÌNH ẢNH

Bảy+HV trước quán cà phê Memory

Nhị cô nương

Tam nương

3 nụ cười tỏa nắng
Ngắm hoa

Thứ Ba, tháng 3 25

HÌNH ẢNH


Bà và cháu nội yêu quý

Cục cưng của bà nội
Cà phê cùng bạn

4 chị em picnic Bãi Bụt Sơn Trà

Cô đơn giữa mây trời, đá núi, biển xanh


Đón cháu đi học về

Cà phê cùng các bạn

Những sáng chủ nhật gặp nhau

Hội tài chính kế toán cơ quan cũ gặp mặt

Chủ Nhật, tháng 3 23

HÌNH ẢNH

Qua cầu gió bay

Trước chùa Hương Sơn

Lên núi nhớ biển

Một ngày vui trên Phố Núi

Sáng thứ bảy cà phê Phố Núi Sơn Trà

Thứ Bảy, tháng 3 22

NHỮNG CÂU NÓI CHÂN LÝ


alt
alt
alt
alt
alt
alt
alt
alt
alt
alt
alt
 
alt
alt
alt
  
ST

 

CUỐI TUẦN THƯ GIÃN

 Sau chầu nhậu ngoắc cần câu, một người trong đám nói:
- Trời cũng như con người vậy.
- Nghĩa là sao?
- Thì trời cũng có: mặt trời, lưng trời, chân trời….
- Thế trời là đàn ông hay đàn bà?
- Dĩ nhiên là đàn bà! Vì trời cũng có bầu...trời nữa mà!



- Mình ơi hôm nay em đi khám bịnh. Tội nghiệp ông Bs mới ra trường, ổng than còn nghèo nên chưa có tiền mua ống nghe.
- Rồi làm sao thằng chả khám bịnh cho em?
- Thì ổng khám bằng tay.
- Hú hồn. Thằng chả mà than nghèo không có ống chích nữa thì tiêu đời em rồi.

- Đố anh con gì leo lên đầu mình được thì không bao giờ xuống ?
- Con khỉ.
- Không phải.
- Con mèo.
- Sai.
- Vậy chứ con gì ?
- Con .... vợ.


Một bà kể với bạn:
- Mỗi lần muốn ăn ngon là tôi nấu món riêu cua.
- Hẳn chị giỏi món đấy lắm nhỉ?
- Không. Nhưng khi tôi dọn ra là ổng bảo: “Thay đồ đi, mình đi ăn nhà hàng em".


- Em học lười thì chỉ làm khổ ba mẹ thôi.
- Ba em lại bảo rằng, chính cô mới làm ba em khổ, phải suy tư nhiều và thỉnh thoảng còn mất ngủ vì cô.
Thoáng đỏ mặt, cô giáo hỏi lại:
- Em không đùa đấy chứ? Em nói rõ hơn đi?
- Vâng ạ, vì cô cho nhiều bài tập về nhà quá, ba em làm không xuể.


ST

Thứ Sáu, tháng 3 21

NGÀY HẠNH PHÚC



Ngày QUỐC TẾ HẠNH PHÚC, mình không biết vì sao lại có ngày này, mấy hôm nay nghe đài, đọc báo nói nhiều về ngày Hạnh phúc 20/3.
Rất nhiều người mơ hồ về hai từ hạnh phúc. Hạnh phúc là gì? Nhà thơ Lê Minh Quốc :
Hạnh phúc là gì bao lần ta lúng túng
      Hỏi nhau hoài nghĩ mãi chưa ra…
       Hạnh phúc được định nghĩa rất nhiều tùy từng suy nghĩ, cảm nhận của mỗi người.  Ngày hôm nay mình trải qua một ngày tràn đầy hạnh phúc, một hạnh phúc bình thường giản dị, buổi sáng lo bữa ăn sáng cho ba má, đi chợ cho một ngày . 8g sáng nhen cục than, khói bay cay xè mắt, vì rất tiết kiệm nên chịu khó ri đây, cuối cùng cục than cũng đỏ rực, rang đậu nành để làm tương cho Má. Má mình ăn chay trường không thích ăn xì dầu, chỉ thích ăn tương mình làm, đã hai mươi năm má ăn chay. Tương, chao do mình tự làm hết . Rang đậu xong nấu cho nhừ, để nguội ủ lên men cùng với xôi . Buổi sáng vừa làm việc nhà vừa tiếp khách. Người đầu tiên rất ít  gặp nhưng thường thăm hỏi, đến thăm đem theo bịch cháo gạo lứt vì nghe tin mình đau dạ dày . Ngồi chơi xem báo một mình vì mình bận rang đậu, người thứ hai bạn thân học cùng lớp, đến thăm do mình có việc nhờ. Bạn vui tính đến nhà mình đãi món sữa bắp mới học được trên mạng cùng ly chè đậu ván. Ăn xong bạn còn trách : Định cho tôi đái đường hả? Người thứ ba vừa là anh vừa là bạn đem tặng cuốn tập san . Ba người ra về mình nấu bữa trưa cho ba má. Nghỉ trưa một chút mình đón người khách thứ tư. Bạn đi chùa với Má đến thăm cho má ít quà. 14g người khách thứ năm đến chơi. Ôi ngày chi mà tốt quá (thì là ngày hạnh phúc mà lỵ). Toàn khách quý . Bao giờ cũng vậy cái chi cuối cùng cũng quan trọng, niềm vui nối tiếp niềm vui, hạnh phúc nhân đôi, mình đón nhận với lòng biết ơn . Biết ơn một ngày đặc biệt, lần đầu tiên Việt Nam có ngày HẠNH PHÚC. Biết ơn sự xẻ chia, lo lắng cho nhau, biết ơn cả nụ cười ấm áp lẫn nỗi buồn lo giấu kín trong lòng . Hạnh phúc bay lên lòng mình chơi vơi , những công việc không phải lớn lao nhưng với mình đó là điều đáng nhớ. Vài cây đinh treo tường, cắt tỉa cành cây khô, trồng ít hoa trong chậu …những lời động viên, thông cảm . Tất cả dành hết trong một ngày quá ư vui để đến đêm lang thang bờ sông Hàn nhìn bầu trời đầy mây dự đoán ngày mai trời không nắng lòng vẫn tràn ngập màu nắng vàng lung linh hôm nay. Nước sông Hàn không đầy, không xanh như mọi hôm, trăng 20 còn ngái ngủ chưa chịu chui ra khỏi chăn, ghế đá đầy những đôi yêu nhau họ đang chìm trong hạnh phúc, mình đi chậm từng bước, ánh sáng điện trên những cây cầu lấp lánh, thứ lấp lánh ma quái hấp dẫn, nó có giống như hạnh phúc không?Mình không biết, chỉ biết hiện tại tim mình đang reo vui, hạnh phúc là cho đi. Mình chỉ biết như thế .  
       Đêm khuya, những ngọn đèn đường còn thao thức, bước chân về với gian nhà có Ba má chờ mong, có căn phòng thân yêu chiếu chăn ấm áp, có bóng trăng chênh chếch qua song cửa sổ bỏ ngõ, có hương nguyệt quế thơm nhẹ nhàng trong gió và còn biết bao niềm vui từ thế giới phẳng đem lại. Mình thấy cuộc đời đẹp quá . Hạnh phúc ơi ! Ta cám ơn người. Như một sự đồng cảm mình yêu thơ Xuân Quỳnh, quá yêu luôn mình chép bài thơ tặng tất cả bạn bè nhân ngày HẠNH PHÚC THẾ GIỚI 20/3 :

                     LẠI BẮT ĐẦU

Lại bắt đầu từ những trang giấy trắng
Lại ngọn đèn, màu mực những câu thơ
Lại nhịp đập bắt đầu, tim rạo rực
Trước biết bao nao nức với mong chờ

Một con tàu chuyển bánh ngoài ga
Làn nước mới, trời xanh và mây trắng
Ngô non mướt, bãi cát vàng đầy nắng
Như chưa hề có mùa lũ đi qua.

Như chưa hề có nỗi đau xưa
Lòng thanh thản trong tình yêu ngày mới.
Một quá khứ ra đi cùng gió thổi
Thời gian trôi, kí ức sẽ phai nhòa.

Những mùa sen, mùa phượng đã xa
Trên khắp nẻo lại bắt đầu mùa cúc
Rồi hoa đào lại tươi hồng nô nức
Như chưa hề biết đến tàn phai.

Tay trong tay tôi đã bên người
Tôi chẳng nói điều chi về vĩnh viễn
Vì mỗi sáng khi mặt trời hiển hiện
Là một ngày tôi lại bắt đầu yêu.

Ngày HP 20/3/2014
           HV
          
            

Thứ Tư, tháng 3 19

PHÚ ÔNG VÀ HẠNH PHÚC

Có một phú ông vô cùng giàu có. Hễ thứ gì có thể dùng tiền mua được là ông mua về để hưởng thụ. Tuy nhiên, bản thân ông lại cảm thấy không vui, không hề hạnh phúc.

Một hôm, ông ta nảy ra một ý tưởng kỳ quặc, đem tất cả những đồ vật quý giá, vàng bạc, châu báu cho vào một cái bao lớn rồi đi chu du. Ông ta quyết định chỉ cần ai có thể nói cho ông làm thế nào để hạnh phúc thì ông sẽ tặng cả bao của cải cho người đó.

Ông ta đi đến đâu cũng tìm và hỏi, rồi đến một ngôi làng có một người nông dân nói với ông rằng nên đi gặp một vị Đại sư, nếu như Đại sư cũng không có cách nào thì dù có đi khắp chân trời góc bể cũng không ai có thể giúp ông được.

Cuối cùng cũng tìm gặp được vị Đại sư đang ngồi thiền, ông ta vui mừng khôn xiết nói với Đại sư: “Tôi chỉ có một mục đích, tài sản cả đời tôi đều ở trong cái bao này. Chỉ cần ngài nói cho tôi cách nào để được hạnh phúc thì cái bao này sẽ là của ngài”.

Lúc ấy trời đã tối, màn đêm sắp buông xuống, vị Đại sư nhân lúc ấy liền tóm lấy cái túi chạy đi. Phú ông sợ quá, vừa khóc vừa gọi đuổi theo: “Tôi bị lừa rồi, tâm huyết của cả đời tôi”.

Sau đó vị Đại sư đã quay lại, trả cái bao lại cho phú ông. Phú ông vừa nhìn thấy cái bao tưởng đã mất quay về thì lập tức ôm nó vào lòng mà nói: “Tốt quá rồi!”. Vị Đại sư điềm tĩnh đứng trước mặt ông ta hỏi: “Ông cảm thấy thế nào? Có hạnh phúc không?” – “Hạnh phúc! Tôi cảm thấy mình quá hạnh phúc rồi!”.

Lúc này, vị Đại sư cười và nói: “Đây cũng không phải là phương pháp gì đặc biệt, chỉ là con người đối với tất cả những thứ mình có đều cho rằng sự tồn tại của nó là đương nhiên cho nên không cảm thấy hạnh phúc, cái mà ông thiếu chính là một cơ hội mất đi. Ông đã biết thứ mình đang có quan trọng thế nào chưa? Kỳ thực cái bao ông đang ôm trong lòng với cái bao trước đó là một, bây giờ ông có còn muốn đem tặng nó cho tôi nữa không?”.

Câu chuyện thú vị này đã khiến tôi chợt nhận ra bản thân mình trong đó. Bạn liệu có phát hiện ra rằng, khi mất đi hoặc thiếu thứ gì đó bạn sẽ luôn nhớ về nó, nhưng khi có được rồi thì lại dễ dàng coi nhẹ, thậm chí nhìn mà không thấy nó?

ST

Thứ Hai, tháng 3 17

HÌNH ẢNH


Thăm chùa Hương Sơn Non Nước 16/3/2014

Đường vào chùa vắng lạnh

Trước sân chùa Hương Sơn

Hoa và người ai tươi hơn?

Bên hồ hoa súng tím

"Trên cầu biên giới tôi lặng nghe dòng đời trôi"
Sông Cổ Cò

Đò ơi !

Cô lái đò đưa mắt mỏi mòn trông


Bên cầu thương nhớ

"Người ngồi nghe xa vắng đá xanh ơi mỏi mòn"

Ngổn ngang gò đống

Chuẩn bị xây lâu đài
Hoa Trần trong chùa Quan Âm ngày lễ hội 16/3/2014

Trống đồng