Thứ Hai, tháng 10 8

                            HOÀNG HÔN VÀ NỔI NHỚ

Hoàng hôn giăng kín đường về
Một màu tím ngắt lòng tê tái buồn
U hoài tiếng nhạc trầm buông
Tình phai từ thuở cội nguồn xa nhau
Người đi có chạnh lòng sầu
Có nghe tình đã nhuốm màu tang thương
Những chiều nắng nhuộm tơ vương
Đêm về dõi mắt mù sương nhớ người
Môi khô héo hắt nụ cười
Bao lần đã cố chôn vùi tình đau
Tóc xanh rồi sẽ phai màu
Nhớ nhau rồi cũng chìm sâu bóng hình
Ngày tàn đêm tới lặng thinh
Vết thương xưa chợt trở mình vì đâu?!
Đọc trang thư cũ nhớ nhau
Nghe trong tâm tưởng còn xao xuyến lời
Đưa tay vẫy gọi phương trời
Hoàng hôn lá cũng ngậm ngùi bơ vơ
Nghiêng nghiêng bóng nhỏ bây giờ
Tìm đâu thấy nữa bến bờ chung soi!...

                                         Trần Hữu Hoàng
                                                8/10/2012

  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét