Thứ Tư, tháng 10 10

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ BÀI VIẾT “ HƯƠNG CAFÉ”
          Trang báo mạng(kể cả miệng) Ngốốc, là một trang báo có uy tín với độc giả trong và ngoài nước từ mấy chục năm nay. Tổng biên tập kiêm phóng viên kiêm  lon ton là Hường Ngốốc. Nhân đọc bài Hương café của tác giả Trương văn Thương,một bài viết có giá trị từ bao bì đến hàng hoá bên trong ,đáng ở top hội chợ triển lãm hàng Trung Quốc,đăng trên vietphandn.blogspot.com,Tổng biên tập của bản báo đã gọi đến 101 lần mới gặp tác giả.Sau nhiều lần hẹn,vói vẻ rụt rè lẫn chút e thẹn,tác giả bài viết mới đồng ý cho bản báo một chút thời gian tại quán café music HAI GÀ MỔ,để thực hiện cuộc phỏng vấn này.
   -Tổng biên tập kiêm phóng viên Hường Ngốốc (HN): Xin chào ông.Rất cám ơn ông đã dành chút thời gian quý báu…
   -Ông  Trương văn Thương (TVT) :Thưa bà Tổng biên tập,trước hết tui có thể tự kêu một ly café pha sữa,hột gà và 2 gói ba số năm có được không hè?.Khát quá, lại thèm thuốc lá nữa!Ai thanh toán đây?Tui không đem bóp theo.
   - HN : Dạ dạ.Chuyện nhỏ như con thỏ! Cho 2 ly café sữa đá thêm hột gà,nửa cây ba số..Thưa ông chúng ta có thể bắt đầu,xin ông có thể tự giới thiệu thêm, cho  rõ ràng về mình, để độc giả của bản báo chiêm ngưỡng dung nhan của tác giả.
   -TVT : Tui tên Trương văn Thương ,cũng là bút danh.Chẳn 60 và âm lịch khuyến mãi thêm 1 là 61 tuổi,hình như là tuổi con Rồng.Tui có chính thức trên giấy tờ -xin ghi rõ là chính thức- một vợ ,hai con đã lập gia đình thêm 2,3 cháu nội ngoại.Hai ,ba cái nhà.CMND số 12345678 cấp tại CA ĐN.Hộ khẩu thường trú tại..Ủa,mà sao tui phải kê khai lý lịch cho bà.Bà mô có phải là Công An!
   - HN : Dạ dạ.Chừng đó cũng đủ rồi.Thấy ông thật đẹp lão kèm chút đẹp trai ở tuổi này.Ấn tượng nhất là tuổi.Tuổi con Rồng sang lắm! mà Rồng đứng hay Rồng ngồi,thưa ông?.Ngoài ra xin ông có thể cho độc giả biết, nguyên nhân nào đưa ông đến với nghề viết văn để có một bài viết để đời Hương café”
   -TVT : Ngẫm nghỉ,tui thấy tuổi tui là Rồng nằm.Rồng nằm ,lúc tuổi xế chiều thì sướng.À ,có gì đâu mà nguyên với bị.Thích thì viết!Viết văn dễ quá,dễ như ăn bún bò,ai mà không làm được! Tui chỉ cần nói với cháu ngoại xé tập vở và cho ông mượn cây bút chì ,là viết một lèo . Chữ nào chưa thông,tui hỏi con tui.Con tui giỏi lắm! Vợ tui cũng viết truyện ngắn ,truyện dài nhiều tập,nhưng chưa in.
   - HN : À ra thế! Trong bài viết ,xin ông giải thích cho độc giả về câu “trò chơi gây cho bạn vết thâm tím trên mặt”
   -TVT : (Xoa tay)Thì đánh lộn ấy mà.Văn chương phải nhẹ nhàng,thu gọn,du dương,êm đềm.À,bà biết không? Đánh lộn mà không nâu mắt là chưa đẹp.Nhớ hồi đó mà mắc cở,tui là tay đánh lộn có hạng ở trường Bồ Đề.Không nhìn tui,tui hỏi bộ khi dễ ,răng không nhìn.Nhìn tui,tui hỏi bộ muốn kênh hay răng? Cái gì cũng tạo ra nguyên với bị;để động chân ,động tay.Lúc nớ ,ngứa ngáy chân tay  lắm! Còn áo dài trắng của mấy bạn gái,tui hay dùng bút rảy mưc cho đẹp tà áo.Cho thêm thướt tha.Nói ra càng mắc cỡ thấy mụ nội!
   - HN: Nhìn ông uống café ngon lành và hút thuốc điệu nghệ,xin hỏi ông,hương café và khói thuốc thơm thảo như thế nào?
   - TVT : Khì vui thì thơm thảo.Khi buồn thì đắng chát.Uống café với bạn thật sự thì ngọt ngào.Uống để đối phó thì mặn đắng,Uống với chú Công An thì lạnh cẳng.Đời tui ngọt ngào thì ít mà mặn đắng thì nhiều! Khói thuốc cũng thế! Ngày xưa ,tập tành hút thuốc để tự khẳng định mình.Hút sặc thấy mẹ! Ngon lành gì đâu!Bà thử phi 1 điếu thử xem!Rồi thì cũng quen ,như quen men bia rượu,quen cô Cơ ,ông Rô,Bà Chuồn,lão Bích ;thành bạn đồng hành. Thì đó,người ta cô đơn rồi cũng quen,quen như cái gối mình ôm từng đêm!
   - HN : Ông nói hay quá,văn chương quá!Ông lại nói rằng  ” Những dấu chân mình dẫm đạp lên tuổi thơ ,tuổi trẻ của mình, mà nào hay biết.” Xin ông nói rõ hơn.
   -TVT : Không lẽ phải nói là tui đã chà giấy nhám,trám giấy dầu,hay  đem vô tiệm cầm đồ tuổi thơ ,tuổi trẻ của mình để quý ông ,quý bà hiểu sao?Tui nói rứa là tui đã thấy ,đã hối hận về ngày xưa của tui lắm rồi.Tui nhìn con tui lớn theo từng năm từng tháng,lòng khấp khởi mừng khi đem điểm 9,điểm 10 về trình.Lòng tui hy vọng,rồi con sẽ có một tương lai tốt đẹp hơn cha nó.Bởi cha nó đã đem tuổi thơ ,tuổi trẻ đi cầm thế ở tiệm cầm đồ.Bởi ông bà nội của nó đã bao lần rơi nước mắt với cha nó.Nói vậy mong bà và độc giả tập trung để hiểu. Xin lỗi,bà có cần thông dịch? Tui đang phát ngôn bằng tiếng Việt.
   - HN : Dạ dạ,khỏi cần. Nói rứa cháu nội tui cũng hiểu .Trong bài viết ,độc giả cũng mường tượng cuộc đời ông..
   - TVT : Bầm dập thấy ông cố! Tui nói xạo thì bà nội cũng đội chuối khô.
   - HN : Ông có nói: Gieo gì gặt đó…
   -TVT : Thì rõ rồi còn gì.Trồng cây ớt,ăn trái ớt. Trồng cây vải ,ăn trái vải.Đời tui ăn ớt hơi bị nhiều.Cay xé họng mà chẳng dám kêu than.Bởi hồi đó tui trồng cây ớt ,mà là ớt hiểm!
   -HN : Bạn bè ông có nhiều?
   -  TVT : Tui té xuống đời sớm .Bạn bè nhiều.Bạn giang hồ,bạn xe kéo ,xích lô,bạn học cũ còn thương tưởng,bạn trong môi trường đầy tớ nhân dân ,bạn buôn bán…Hầm bà lằng bạn.Nhưng tui thương nhất là những bạn học cũ của tui. Không kèn cựa,không tính  toán.Ngày xưa ,có tui là có Trần bá Thời,Hoàng Ngọc Lân.Giờ thì Trần bá Thời chết rồi,tui nhớ nó nhiều lắm!May còn Lân,cũng là một tay chơi thành danh,nay cũng quy ẩn,hiền như ông Bụt..Hiền quá cha,hơn tui! Ngoài ra còn có Quý Trân,Trai-Bà Rịa-,Dương Hai,Thành Lác… cũng là bạn hẩu ngày xưa.
   - HN : Và bây giờ?
   -TVT : Tui tu rồi.Tui hối hận từng đêm ,những gì tui đã làm trong tuổi thơ và trong thời trẻ trai hơi bị ngốc của mình. Không phải đụng xe làm người ta gãy chân,què tay rồi khinh khỉnh buông lời xin lỗi là xong.Tui muốn nói tui không cố ý hại ai (chỉ đánh dằn mặt và chọc ghẹo thôi),đó là việc làm vô ý thức. Những việc làm không hay của tui, ờ thời thơ trẻ,chứ không phải như lúc tui 60 tuổi như hôm nay-Tuổi con Rồng nằm chứ không phải Rồng đứng-. Bạn thương,bạn hiểu,để tui còn thỉnh đi uống café.
    - HN : Tui thấy được lòng thành của ông.Thưa ông,Phât pháp có câu :buông đao xuống thành Phật. Không thể nói ông đã tu thành chánh quả,mà đang trên bước đường tu,nên mới viết những dòng ăn đầy củ năn trong bài viết xôn xao dư luận trong và ngoài nước trên ? Xin hỏi một vấn đề ,tại sao ông muốn làm phân bón,thưa ông?
     - TVT : Tui thắc mắc,bà học cao,cao cao học, mà sao cứ muốn tui nói rõ từng câu,từng chữ,những ẩn ý trong bài viết Hương café đó,để bà hiểu.Tui ví tui là hoa hoang cỏ dại.Cỏ tàn lụi xuống gốc,ấp ủ cho cây Bồ Đề lớn lên.Tui mô nói, tui muốn làm phân bón. Bà hỏi, tui hơi hơi nhức đầu! Bà muốn phỏng vấn tiếp,xin chờ tui uống 2 viên Panadol..Tui phát biểu tiếp đây,là tui phát nguyện ,trong phần đời còn lại ,tránh xa sân ,si,hận;quy y Tam bảo cho lòng thanh thản và để người cùng bạn, thấy đươc bộ lòng tui.Cố làm nhiều điều thiện cho đời trong sức tàn ,đến khi lưc kiệt,cho con cháu lấy đó mà trông vào  .Tui nói lại :Tránh sân ,si,hận một cách triệt để,trừ cuộc phỏng vấn này.Bởi bà hơi chậm hiểu ,hỏi cắc cớ thấy mụ nội!
     -HN :  Dạ dạ .Có lẽ ông hút thuốc,uống café hơi nhiều nên trong người nóng nảy.Nóng nổi mụn,thưa ông!Xin chào và cám ơn ông đã cho bổn báo một cuộc phỏng vấn thú vị ,để độc giả có thể hiểu đươc một con người đã sống một cuộc đời mười chìm tám nổi,bây giờ thành danh trong làng bút lông ngỗng,bút chì.Có một bài viết hay,có thể truyền tới đời cháu cố đọc, là bài Hương café trên.Mời ông uống café !
     - TVT : Uống một hơi là hết rồi,còn gì mà mời.Xin lỗi bà Tổng biên tập,tui nóng quá! Biết là nóng hay nổi mụn.Nhưng xin nói rõ là không phải uống café và hút thuốc nhiều,mà là uống rượu thuốc hơi nhiều,nên nóng nảy.Ngày chừng 2 xị.Xin lỗi và cũng cám ơn quý độc giả đã ủng hộ và chiếu cố tui.
        Tổng biên tập báo Ngốốc thực hiện.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét