Chủ Nhật, tháng 2 9

Xuân quá.

 
Xuân cứ đến và cứ đi vội vã.
Hoa đã hồng và hoa đã mãn khai.
Xuân cứ đến và cứ vui nghiêng ngả.
Mặc nỗi buồn dang dở buổi tàn phai.

Tôi cũng vội một lần thay áo mới.
Buồn trăm năm hãy tạm gởi bên trời.
Giữa ngày Xuân ,tôi mời tôi xuống phố.
Lạc giữa muôn trùng tiếng lạ. Rụng rơi..

Lòng ngổn ngang ,vàng lá cây ngọn cỏ.
Ai là người tôi nợ một mùa Xuân?
Lòng vẫn muốn gởi theo chim én nhỏ
Một nụ cười muộn,rất đổi ngại ngần.

Ngày mồng chín Tết.Xuân đã qua.
HOA TRẦN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét